Chu Cẩn Du lôi kéo Vương Tĩnh Kỳ đã được ăn no nê ra khỏi nhà hàng, anh nhìn thời gian, dứt khoát kéo cô ngồi vào trong xe.
"Lái xe."
Sau đó tài xế giống như con giun trong bụng Chu Cẩn Du, không cần hỏi là đi đâu, lái xe đi.
Vương Tĩnh Kỳ ngồi trên ghế, đưa tay xoa nhẹ bụng mình, đúng là ăn nhiều quá nên cảm thấy hơi căng bụng.
"Cũng có phải là sau này không được ăn nữa đâu, em làm gì mà ăn nhiều như vậy." Chu Cẩn Du cũng vươn bàn tay to mát xa bụng cô theo chiều kim đồng hồ, hy vọng có thể giúp dạ dày cô tiêu hóa nhanh hơn.
"Ừm, em cũng không biết nữa, dù sao chỉ cần nhìn thấy đồ ăn ngon là sẽ cảm thấy ăn không đủ." Vương Tĩnh Kỳ cũng rất bắt đắc dĩ, cô thấy như thức ăn sắp tràn ra khỏi cổ họng rồi.
"Sau này không được ăn như vậy nữa, dạ dày sẽ mất rất nhiều thời gian để tiêu hóa, cần phải chia nhỏ bữa ăn ra ăn nhiều lần trong ngày." Chu Cẩn Du chưa bao giờ nhìn thấy cô ăn nhiều như vậy, cả bữa cơm này anh đều cau mày.
"Ừm." Vương Tĩnh Kỳ rất nghe lời ừ một tiếng, xem như là đáp ứng.
Bây giờ cô rất muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lát, sau này ăn cơm như thế nào thì cứ để sau này nói, dù sao Chu Cẩn Du sẽ không để cô nhịn đói.
Một lúc sau Vương Tĩnh Kỳ mở mắt ra, thấy khung cảnh ngoài cửa không phải con đường đến trường Nhất Trung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964420/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.