Chu Cẩn Du biểu hiện vẻ mặt hài lòng mà chỉ có đàn ông mới hiểu được: "Tạm được, mặc dù cô ấy bề bộn nhiều việc, nhưng cũng rất chú ý dành thời gian cho cuộc sống riêng tư, cho dù ở bên ngoài bận rộn đến thế nào đi nữa, thì về tới nhà sẽ gác tất cả mọi chuyện qua một bên. Đúng rồi, cô ấy nấu ăn cũng không tệ. Chờ khi nào có cơ hội sẽ để cô ấy nấu vài món ăn cho mọi người ăn thử."
"Lần này cô ấy không về nhà cùng con, chủ yếu là bởi vì cô ấy cảm thấy thân phận của mình không xứng với con..." Chu Cẩn Du lại làm ra vẻ phiền não.
"Nói cái gì vậy, nhà họ Chu chúng ta cũng không phải lựa chọn người có thân phận hay không thân phận gì, chỉ cần là một người tốt là đủ rồi, chúng ta không thèm quan tâm tới những điều kiện khác. Hơn nữa, lúc trước kia ông và bà nội cháu..." Ông cụ nhìn cháu mình vì chuyện này mà phiền não, lập tức đứng ra.
"Haizzz, ông nội, cháu biết gia đình chúng ta không phải cổ hủ như hồi xưa nữa, nhưng mà cháu nói thế nào, Tĩnh Kỳ cũng không chịu tin. Cô ấy luôn nói rằng cô ấy chỉ là một người bình thường, thân phận không xứng với cháu, ở bên cạnh cháu mọi chuyện đều tốt đẹp, nhưng nếu đi gặp người lớn, vậy thì cô ấy sẽ phải chia tay với cháu. Cháu biết chỉ là do cô ấy xem nhiều tiểu thuyết nên tưởng tượng thôi, còn cho rằng nếu gia đình chúng ta biết sự tồn tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964385/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.