Lúc Vương Tĩnh kỳ từ bệnh viện đi ra đã hơn bảy giờ tối, cô nhìn cổng bệnh viện đã thấy con xe Land Rover kia của Chu Cẩn Du.
Cô kéo cửa ra rồi ngồi vào vị trí lái phụ, Chu Cẩn Du liền nghiêng ngườisang giúp cô cài dây an toàn, sau đó nâng mặt cô lên hôn một cái.
Trong xe trầm mặc một hồi lâu mới nghe thấy âm thanh thở dốc của hai người.Vương Tĩnh Kỳ lấy tay chống vào ngực Chu Cẩn Du, vốn khuôn mặt nhỏ nhắncủa cô đang phấn hồng, nhìn thấy ngọn lửa léo sáng đầy thâm ý trong mắtChu Cẩn Du thì càng hồng hơn.
“Anh nhìn cái gì mà nhìn, không cho phép nhìn.” Anh mà còn nhìn nữa cô sẽ móc hai mắt của anh. Vương TĩnhKỳ cực kỳ xấu hổ, chỉ có thể quát để phô trương thanh thế.
“Haha, anh không nghĩ là em còn là một cô bé đâu.” Chu Cẩn Du cũng khôngbởi vì thái độ không tốt của cô mà tức giận, ngược lại anh lại cảm thấythú vị, một loại tình cảm rất thú vị.
Không thể không nói haingười hiện tại giống như là đang hưởng tuần trăng mật vậy, lúc này đâyhọ nhìn nhau cái gì cũng thấy tốt.
“Ai là cô bé chứ, anh nghĩ emsẽ nguyện ý sao, nếu không phải tại em vừa đến đã động tay động chân thì em có thể nói anh như vậy sao. Anh vội vàng cho em thành kẻ ngốc sao.”Vương Tĩnh Kỳ cũng không cảm thấy tính tình của mình không tốt, mặc kềlà đời trước hay đời này đều vậy, người khác đánh giá cô vốn không ít.Cô nhìn thấy Chu Cẩn Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964322/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.