Beta: Devil
"Ba thử nghĩ xem: Nếu như con là người bất hiếu thì con đâu có nghĩ tới ba và đưa tiền cho ba." Vương Tĩnh Kì biết rõ tính của mẹ nên dứt khoát đưa tiền cho mẹ rồi đi mua cơm. Cứ như thế này tới tối cô cũng không được ăn cơm mất.
Ba Vương cũng không phải là người dễ bỏ qua như vậy, trên đời này ngoài thích chơi bài, uống rượu thì ông còn rất thích tiền. Nhìn thấy tiền của mình bị đưa cho người khác chắc ông sẽ đau lòng chết mất.
"Thật là tức chết mà. Bao nhiêu năm qua tao nuôi mày lớn tới bằng ngần này, dạy dỗ mày để giờ mày ngược đãi tao vậy hả." Ba Vương tuy tức giận tới mức phải gào thét nhưng cũng không dám nói to. Chắc là sợ bác sĩ nghe được sẽ tới.
Vương Tĩnh Kì nghe xong không phản bác ngay, nhưng cũng không còn nét mặt tươi cười nữa, đợi ba Vương mắng xong, cô mới nói: "Ba, vốn thân thể của người không tốt nên phải nằm viện thì con không nói. Nhưng ba nói bao nhiêu năm qua đã chăm sóc, nuôi nấng con…"
"Như thế nào tao nói không đúng sao. Mày lớn lên như vậy thì không cần ăn cơm sao? Đi học không cần học phí sao? Đừng tưởng rằng vừa mới đi làm được hai năm, mà đã nghĩ rằng mình đủ lông đủ cánh. Cho dù là như vậy thì cũng là do tao nuôi dưỡng, vậy nên mày phải phụng dưỡng tao." Ba Vương không đợi Vương Tĩnh Kì nói xong, liền mắng.
Mặt Vương Tĩnh Kì ngày càng trở nên lạnh nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964297/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.