“Đúng, đúng, may mà có thị trưởng nhắc nhở, cô xem, là tôi quá kích động mới quên mất, chúng ta ăn cơm thôi, ăn cơm thôi nào.” Trịnh Kim Quốc nào dám nói không phải, nhanh miệng phụ họa.
Sau đó mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, nhưng cũng không còn ai cố ý nói khoa trương về Vương Tĩnh Kỳ nữa.
Lúc này Vương Tĩnh Kỳ mới thả lỏng, có thể yên tĩnh ăn cơm rồi.
Lúc Chu Cẩn Du đang cùng mọi người nói chuyện phiếm, khóe mắt khẽ nhìn về phía Vương Tĩnh Kỳ vài lần, thấy cô yên tâm ăn cơm, cũng bắt đầu cầm đũa ăn từng miếng, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.
“Thị trưởng Chu, ngài xem trường học của chúng tôi còn có gì chưa đạt, mong ngài đề xuất cho ý kiến, chúng tôi nhất định sẽ chỉnh đốn và cải cách.” Cao Phẩm Nghiêm vẫn còn băn khoăn chuyện làm thị trưởng Chu mặt thối lúc dự giờ ban nãy.
Chu Cẩn Du tâm tình lúc này rất tốt, vừa khẽ nhìn người khiến mình tâm loạn, vừa thuận mắt nói:
“Trường học chúng ta đang ở trong giai đoạn những năm đầu phát triển, mặc dù là trường công lập, nhưng cũng có những nét đặc sắc riêng. Ngoại trừ cơ sở vật chất, chúng ta cũng nên tập trung vào việc đào tạo ra những học sinh nòng cốt. Như vậy mới cung cấp được những nhân tài mà xã hội cần.”
“Đúng, đúng, đúng, cảm ơn ý kiến đóng góp quý giá của thị trưởng Chu.” Cao Phẩm Nghiêm một bộ hiểu ra nói.
Chu Cẩn Du vừa cười vừa nói: “Có một điều tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964248/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.