Sau khi về nhà, Vương Tĩnh Kỳ vẫn tỏ ra bình thường, còn về việc li hôn tốt nhất nên chờ sau khi lấy giấy li hôn rồi thông báo với người nhà sau cũng được.
Thứ hai đi làm, cô đem toàn bộ chuyện diễn ra kể lại cho mấy người Tưởng Hi Văn, được các cô khen ngợi ủng hộ hết lời.
Tâm tình của Vương Tĩnh Kỳ thả lỏng không ít, bây giờ cô chỉ cần chờ tới cuối tuần, tới nhà họ Trương đem những chuyện còn lại giải quyết cho xong thì tốt rồi.
Giữa trưa thứ ba, cô giáo chủ nhiệm Ngô Mật Nhi đi tới văn phòng của nhóm người Vương Tĩnh Kỳ:
“Cô giáo Vương, tối hôm nay phụ huynh Triệu Tư Thành lớp chúng tôi mời các thầy cô giáo tới ăn cơm ở Nhất Nhị lúc năm rưỡi chiều nay, tan tầm sẽ tập trung đến đó, cô đừng tới muộn nha.” Cô ấy nói xong cũng không đợi Vương Tĩnh Kỳ trả lời đã xoay người, dưới chân là đôi guốc cao sáu phân, lộp cộp bước đi.
Vương Tĩnh Kỳ cũng không có ý kiến gì với buổi tiệc này, dù sao kiếp trước cô cũng từng tham gia những bữa ăn như vậy nhiều rồi, hơn nữa hôm nay lại là ngày nhà giáo, phụ huynh đến mời giáo viên ăn cơm rất nhiều. Cô chỉ lo lắng cho đôi giày của Ngô Mật Nhi, giống hệt như cà kheo, cô nhìn người đang bước đi xa dần, sợ cô ấy không may ngã dập mặt thì toi.
“Ngô Mật Nhi này đúng là gan hùm mật hổ, đôi giày cao như vậy cũng dám đi, thật lợi hại.” Vương Dĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964223/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.