“Hừ, còn dám làm phản cơ đấy, hôm nay cô dám bước khỏi cửa Trương gia, sau này cô cũng đừng đến nữa.” Đúng lúc này, ba của Trương Dương, Trương Đông Thăng trợn mắt quát một câu.
Trương Đông Thăng nghĩ con dâu thế nào chả được con trai mình dỗ dành, trấn an, sẽ không dám đi, nên mới phách lối ra oai như vậy.
Ba của Trương Dương, Trương Đông Thăng cũng là người có tính cách nóng nảy, nhưng khác với bản chất của ông Vương. Ông Vương chỉ cần uống chút rượu thì có chết cũng không sợ, ai cũng dám đánh. Trương Đông Thăng lại là kẻ ai bắt nạt được mới bắt nạt, với tính tình của Vương Tĩnh Kỳ như thế ông mới dám bắt nạt, động một chút ông lại nổi nóng, có chuyện gì cũng bắt bẻ, nhìn thì tưởng lợi hại, nhưng trước mặt ông Vương hung hăng như vậy, nửa tiếng ông cũng chẳng dám hé răng. Nói trắng ra, ông ta chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh mà thôi.
“Trương gia chúng ta đúng là vô phúc, vốn tưởng rằng sẽ cưới được một đứa con dâu ngoan hiền, nết na, không nghĩ tới lại cưới phải một kẻ không hiểu chuyện, ngày thường không biết về trông nom nhà cửa thì không nói, ngay cả cuối tuần cũng không thèm về thăm hỏi cha mẹ chồng. Bây giờ chúng ta chưa già đã như vậy, sau này già rồi làm sao dám trông cậy được chăm sóc. Chờ tới thứ hai, tôi phải tới trường hỏi ban giám hiệu trường cô xem, nhân phẩm như vậy cũng được làm giáo viên à?”
Lúc mắng Vương Tĩnh Kỳ ông nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964208/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.