Vương Tĩnh Kỳ sửng sốt một chút, không nghĩ tới hành động của mình rõ ràng như vậy, người ta chỉ liếc mắt một cái liền biết là cô muốn làm gì.
“Ha ha, trường hợp như cô tôi thấy nhiều rồi, tháng nào chả đụng phải năm ba người như vậy. Cô yên tâm, tôi là tay lái lụa khẳng định sẽ không để chậm trễ chuyện của cô đâu.” Người tài xế nhếch môi cười nhìn Vương Tĩnh Kỳ trong gương chiếu hậu.
Vương Tĩnh Kỳ cũng không xấu hổ, cảm ơn thẳng thừng: “Vậy cám ơn anh.”
“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, cô đừng nghĩ tôi cũng giống như cái người đàn ông đó, đối với tôi những kẻ đàn ông đứng núi này trông núi nọ* đều rất chướng mắt, ta nói có cuộc sống tốt đẹp thì không muốn, tham lam mù quáng làm khổ nhau thì được cái gì… Bất kể là đàn ông hay đàn bà, làm người phải có lương tâm, lúc trước cuộc sống khó khăn, vợ không ghét bỏ mình, đi theo mình chịu khổ nhiều năm, bây giờ nhà có điều kiện, muốn tìm cách kiếm thêm nhiều tiền, nuôi vợ nuôi con, đến khi trong tay có một số tiền dư dả liền mèo mả gà đồng, vậy có còn là con người không? Haiz, cô là vợ của người đàn ông phía trước đúng không?” Người tài xế ăn nói khéo léo, Vương Tĩnh Kỳ còn chưa nói gì, miệng lưỡi hắn đã bắn liên thanh không dứt.
*Nguyên văn: Trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài cờ màu phấp phới (Chỉ những người đàn ông đã có vợ mà còn lăng nhăng bên ngoài)
“Ừ, đã đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964187/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.