Chủ nhiệm Trình trong lòng đắc ý, trên mặt cũng dịu đi một chút, nói: “Lẽ ra ngày hôm qua tôi đã muốn thông báo cho cô nhưng đến trưa cũng không thấy cô đâu. Bây giờ nói cho cô biết. Cô chuẩn bị một chút đi, lát nữa tới tiết hai, mấy vị lãnh đạo trường ta sẽ đến dự giờ tiết của cô.” Bà ta nói xong, cũng không nhìn phản ứng của các cô, xoay người xách túi đi về phòng làm việc của mình.
Vương Dĩnh giơ một ngón tay giữa hướng về phía văn phòng, miệng hùng hùng hổ hổ: “Lão yêu bà kia tuyệt đối là cố ý. Ngày hôm qua cậu không ở đây, bà ta nói với mình không được sao. Bà ta chính là cố tình không muốn thông báo cho cậu, để cho cậu hôm nay không kịp chuẩn bị. Tĩnh Kỳ, làm sao bây giờ, cậu còn chưa có soạn bài mà.”
Vương Dĩnh vò đầu, theo như lời của lão yêu bà kia, chắc chắn những vị lãnh đạo lần này tới dự giờ rất quan trọng, có thể liên quan tới phát triển sự nghiệp tương lai sau này của Tĩnh Kỳ. Trách không được, ngày hôm qua lão yêu bà đó tới hỏi cô, lại dễ dàng bị lừa gạt như vậy, nói cái gì bà ta cũng không hề hoài nghĩ, hoá ra là dụ các cô vào tròng.
Hừ, hèn gì bà ta phải li hôn, trong mắt toàn ý đồ xấu xa như vậy, có người chịu đựng được bà ta mới là lạ.
Vương Tĩnh Kỳ nghe chủ nhiệm Trình thông báo, một chút cảm giác lo lắng đều không có. Đứng trên giảng đường đã hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-tai-hon-lan-nua/1964164/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.