Dưới chân núi gió thổi rất lớn, buổi sáng sương còn lạnh, trong lùm cỏ, có một chiếc hố sâu và to, được trải rơm, hình như còn đang tỏa mùi thơm.
Hai thanh niên ăn mặc như thợ sẵn lưng cõng theo gùi thuốc, từ xa đã nhìn thấy cái bẫy bị lõm thành lỗ to, lõm sâu, động tĩnh khá lớn. Một người nhìn hơi trẻ hơn nói. “Ca, huynh nhìn xem, có phải là một con mồi to không, mẹ chúng ta có lộc ăn rồi!”
Người hơi lớn tuổi hơn nghe vậy mặt nở nụ cười, nói. “Đi, qua xem một chút.”
Bẫy thú này do mọi người cùng làm, bình thường đa số là thỏ sói và các loại thú thông thường, không có dã thú lớn gì, nên chiếc hố bẫy thú cũng chỉ vừa thôi. Ai ngờ hôm nay vận may tốt đến vậy, bẫy được một con thú lớn, tất nhiên trong lòng hai người rất vui, sờ lưỡi hái và cung tên sau lưng, cong lưng tiến tới hố.
Người nhỏ tuổi hơn không kiên nhẫn bằng ca ca mình, mới cong eo đi được mấy bước đã chạy bước nhỏ tới, không kịp đợi nhìn xuống hố, khiến ca ca cậu lo lắng kêu lên. “Tiểu Sơn đệ đứng lại! Cẩn thận bị thứ dưới hố làm bị thương!”
Mãi mà Tiểu Sơn không nhúc nhích, cứ thò đầu vào trong, cứ như muốn nhìn rõ thứ bên trong. Ca ca cậu thấy vậy càng lo hơn, nghĩ hành động của đệ đệ mình có hơi kỳ lạ, rồi nhớ tới thợ săn trong núi từng nói có vài dã thú sẽ giả vờ bị thương dụ người tới, thấy người thò đầu vào lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621824/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.