Liễu Mẫn xưa nay được công nhận là người thẳng tính, trước nay chưa từng làm ra chuyện sai gì, trong thế giới của hắn chia rõ trắng đen, đúng chính là đúng, sai chính là sai, là một người rất có nguyên tắc. Dù là người đối đầu với Liễu Mẫn, cũng không thể không thừa nhận điểm này, nói Liễu Mẫn giả mạo thánh chỉ, thật sự là chuyện không có sức quyết phục. Lời nói ra khiến võ quan kia á khẩu không trả lời được.
“Nói không không có bằng chứng, hay để người tới tự mình nghiệm xem đi.” Lâm Úy lên tiếng, vừa nói vừa nhìn Liễu Mẫn, Liễu Mẫn hiểu ý, sãi bước đi đến trước mặt Ý Đức Thái hậu, cúi mình, hai tay giơ thánh chỉ đến trước mắt Ý Đức Thái hậu, nói. “Mời Thái hậu nương nương xem qua ——”
Ý Đức Thái hậu đưa tay nhận lấy thánh chỉ, nhìn một cái, tiếp đó khẽ mỉm cười, chỉ nói bốn chữ. “Thiên chân vạn xác.”
Toàn triều lập tức xôn xao, ánh mắt chúng thần không tự chủ được rơi lên người Tuyên Ly, thời khắc này sắc mặt Tuyên Ly hết sức khó coi, mặc dù hắn cố ổn định cảm xúc, tỏ vẻ vân đạm phong khinh như trước. Nhưng chuyện hôm nay đột ngột xảy đến, y theo kế hoạch, giờ phút này hắn nên thuận lý thành chương trước sự ủng hộ của triều thần tiếp nhận ngôi vị hoàng đế mới đúng, nhưng đột nhiên chui ra một phần thánh chỉ, phần thánh chỉ này còn không phải viết tên hắn. Cơ thịt gò má hắn run lên, hai tay đã siết chặt thành quyền. Hắn thuyết phục bản thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621815/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.