Trên mặt Tuyên Ly hiện vẻ tươi cười, chẳng qua nụ cười này nửa phần vui vẻ cũng không có, mà như đang khắc chế sự tức giận và nóng nảy trong lòng, nên trông có hơi vặn vẹo.
Trong mấy người con trai của hoàng đế, không thể nghi ngờ Tuyên Ly chính là người điềm tĩnh nhất, trong cái nhìn của mọi người hắn là một người ôn hòa nhã nhặn, hành xử kín kẻ chu đáo, một người như thế luôn dễ khiến kẻ khác tin phục, những người lúc đầu về phe Tuyên Ly cũng vì coi trọng điểm này. Chẳng qua không biết bắt đầu từ lúc nào, Tuyên Ly bất tri bất giác thay đổi, thần thái vui giận không lộ tựa như đã là quá khứ, người đi theo Tuyên Ly, có lúc thậm chí cảm nhận được sự nóng nảy không thể áp chế được trong lòng Tuyên Ly, việc này đối với một người muốn làm chuyện lớn mà nói, không phải chuyện tốt gì.
Nhóm môn khách nhìn ra điểm này, sao bản thân Tuyên Ly lại không biết, rất nhiều lúc, hắn khinh thường Tuyên Hoa lỗ mãng và kích động, nay lại đến phiên mình. Là bắt đầu từ khi nào, Tuyên Ly không biết. Hắn chỉ biết, trước kia nghiệp lớn đoạt đích của mình thuận buồm xuôi gió, nay, lại từng bước khó khăn. Cứ như mỗi một bước của mình đều đã bị đối phương tính ra, hắn càng nóng nảy, đối phương càng nhàn nhã, không thể tốc chiến tốc thắng, nay đến thời khắc mấu chốt, hắn nóng nảy tợn hơn, đây tuyệt đối không phải điềm tốt, có lẽ đối phương muốn hắn thỏa hiệp. Bình tĩnh, Tuyên Ly âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621772/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.