Minh Nguyệt nói. “Điện hạ, Vương các lão và Khâu Tể tướng đều phái người tới phủ Bát hoàng tử, khoảng chừng một canh giờ mới ra khỏi đó, đây là lần thứ hai rồi.”
Tuyên Phái ‘ừ’ một tiếng, không để ý tiếp tục chấm mực viết chữ, Triêu Dương và Minh Nguyệt hai mắt nhìn nhau, mặc dù cung nữ không thể nghị luận chuyện của chủ tử, nhưng Minh Nguyệt và Triêu Dương một người được Tiêu Thiều phái tới giúp Tuyên Phái, một người là lão làng trong cung. Chuyện đoạt đích, không chỉ là việc hoàng gia tranh đấu, khi thế lực hai phe đấu đá, nếu thua, thì còn kéo theo cả người ủng hộ phía sau, mỗi một cuộc tranh đấu đoạt đích, lúc nào cũng m.á.u chảy thành xong, hy sinh tàn khốc, cũng chỉ vì vị trí kia mà thôi. Nếu là người của Tuyên Phái, trận chiến với Tuyên Ly sớm muộn cũng phải đánh, ngày hai người đối đầu sớm muộn cũng sẽ tới, nay chỉ ra sức làm tăng thêm phần thắng của bản thân mà thôi. Tuyên Phái cứ thản nhiên như không, kẻ không biết sẽ cảm thấy cậu không thể dựa vào, không đáng để đi theo. So với nhóm môn khách và phụ tá khổng lồ của Tuyên Ly, thủ đoạn mời chào nhân tài của Tuyên Phái. Không, nói chính xác thì, cậu căn bản không hề chủ động mời chào ai, đều mặc cho người tình nguyện tìm tới, không đến thì thôi.
Không, trước kia Vương các lão và Khâu Tể tướng vẫn âm thầm ủng hộ Tuyên Phái, nay hoàng đế đối xử lạnh nhạt với hai vị hoàng tử, phe Tuyên Ly ngày càng lớn mạnh, Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621762/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.