Xế trưa hôm sau, Cẩm Nhị trở về trước mắt mọi người, Lâm quản gia thấy hắn về thì tức đến mức giậm chân, mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khiến cho một cô nương lúc nào cũng tươi cười như Lộ Châu ngồi trong phòng khóc đến sưng cả mắt, Cẩm Nhị thật sự quá vô liêm sỉ rồi. Mặc dù Liên Kiều không nói gì, thế nhưng mọi người đều thấy rõ dấu bàn tay trên mặt Lộ Châu, người sáng suốt đều đoán được mấy phần, tuy hơi khó tin, lại không thể không tin. Cho nên khi Cẩm Nhị trở lại, Lâm quản gia lập tức xổ hết lời kìm nén trong lòng cả đêm ra.
Sắc mặt của Cẩm Nhị so với Lâm quản gia còn khó coi hơn, dáng vẻ trông hết sức mệt mỏi, Lâm quản gia nước miếng văng tung tóe nói hơn nửa giờ, thấy Cẩm Nhị mơ màng tỉnh hồn, chẳng nói một lời, chỉ nhìn Lâm quản gia một cái rồi đi về phía thư phòng. Lâm quản gia sửng sốt, nói. “Chủ tử vẫn chưa về phủ, thiếu phu nhân ở bên trong.”
Cẩm Nhị không ngừng bước chân, đi về phía đó. Lâm quản gia thoạt đầu khó hiểu, ngay sau đó sáng tỏ, nói. “Ngươi không phải định đi xin lỗi đấy chứ, tốt nhất là như vậy, nha đầu Lộ Châu dầu gì cũng là người bên cạnh Thiếu phu nhân. Ngươi ức h.i.ế.p người ta như thế khác nào đánh thẳng vào mặt mũi thiếu phu nhân, nói xin lỗi là phải, có điều Cẩm Nhị à, đừng trách lão Lâm ta không nói ngươi biết, nữ tử đều rất thích so đo, chắc chắn hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621755/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.