“Thập Tam điện hạ quản nhiều quá rồi,” Tiêu Thiều nhắc nhở. “Ngày đó rồi cũng sẽ đến thôi.”
Tuyên Phái bị lời này của hắn làm cho khựng lại, khó hiểu nhìn Tiêu Thiều, như muốn xác nhận người trước mặt này và người trong lời đồn có phải là một hay không. Hồi lâu sau mới lắc đầu nói. “Bất luận thế nào, hiện giờ ngươi và người ấy không phải không hề giấu nhau chuyện gì. Chuyện ngươi muốn biết, là một bí mật, bí mật này liên quan giữa ta và người ấy. Nếu ngươi thật sự muốn tốt cho người, thì tìm cách để ta xuất cung một chuyến, ta muốn gặp người, có một số việc phải nói rõ trước mặt người. Nếu sau này có một ngày, người thật lòng tin tưởng ngươi, tất nhiên sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng ta không có nghĩa vụ phải nói cho người biết.”
Tiêu Thiều lẳng lặng nhìn cậu, gật đầu nói. “Được.”
Thấy hắn đồng ý sảng khoái như vậy, Tuyên Phái thở phào nhẹ nhõm, trịnh trọng nhìn hắn nói. “Ngươi cứu người một mạng, bất luận thế nào ta cũng nên thay người cám ơn ngươi. Bất luận xảy ra chuyện gì, mục đích của ta và ngươi giống nhau, đều sẽ không làm thương tổn người.” Đây là lần đầu Tuyên Phái thật lòng tỏ vẻ nhượng bộ trước Tiêu Thiều, hoặc có lẽ bởi vì Tiêu Thiều tìm cách giải được độc trên người Tưởng Nguyễn, nên Tuyên Phái cảm kích.
Tiêu Thiều nhìn cậu. “Ta cứu thê tử của mình, liên quan gì đến ngươi, không cần nói cám ơn.”
Tuyên Phái. “. . .”
…
Tưởng Nguyễn trở về Cẩm Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621705/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.