Lâm quản gia mới lấy được một toa thuốc từ tay Hạ Thanh, đang sai người đi lấy thuốc, chợt nhìn thấy xe ngựa Cẩm Anh vương phủ chạy về. Lòng thầm hoài nghi sao lại về sớm như vậy, đã thấy rèm bị người từ bên trong vén lên, Liên Kiều và Bạch Chỉ nửa đỡ nửa ôm một người đi ra, định thần nhìn lại, không phải Tưởng Nguyễn thì là ai?
Mặc dù Lão Lâm tuổi đã hơn năm mươi, nhưng mắt vẫn sáng nhạy. Thoắt cái đã chú ý đến vết m.á.u bên môi Tưởng Nguyễn, lòng giật thót, lại thấy không có mặt Tiêu Thiều. Vội vã chạy tới nghênh đón, nói. “Xảy ra chuyện gì? Thiếu phu nhân bị làm sao vậy?”
“Thiếu phu nhân ngất xĩu.” Bạch Chỉ lo lắng nói. “Mau chóng gọi đại phu, Lâm quản gia, phiền ngài gọi thêm người đỡ Thiếu phu nhân về phòng.”
Lâm quản gia nghe thấy đã vội, ngày tân hôn đầu tiên sao lại xảy ra việc này, chợt nhớ trong phủ có sẵn một vị thần y, lập tức phái người đi mời Hạ Thanh đến. Đợi đỡ được Tưởng Nguyễn nằm yên vị lên giường, Lâm quản gia nghiêm mặt hỏi Liên Kiều nói. “Thiếu phu nhân đang yên ổn vì sao lại ngất xĩu? Các ngươi hầu hạ Thiếu phu nhân kiểu gì vậy hả?”
Lộ Châu và Thiên Trúc nghe vậy cũng chạy tới, trên người Tưởng Nguyễn không có vết thương khác, không giống như người bị thương. Liên Kiều tự trách nói. “Cô nương ở trong cung gặp Tứ tiểu thư, cùng Tứ tiểu thư nói mấy câu, lúc ngồi trên xe ngựa đã bắt đầu bất thường, giống như đang sợ run,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621692/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.