Đêm ấy Tưởng Nguyễn không nhớ mình đã ngủ thế nào. Từ sau khi Triệu Mi qua đời, nàng chưa từng ngủ cùng ai. Nằm trên chiếc giường rộng lớn, có người ngủ bên cạnh mình, vốn là một chuyện làm người ta căng thẳng, trong tay cầm chủy thủ Tiêu Thiều tặng, cuối cùng vẫn không đặt xuống dưới gối, mà đặt vào hộp. Cùng người chung chăn gối, đối với nàng mà nói không phải chuyện ấm áp gì, tựa như Triệu Mi và Tưởng Quyền vậy, đồng sàng dị mộng. Mà nàng cũng từng trông mong rất nhiều ở Tuyên Ly, mà sau đó cũng chính người này lừa dối cả đời nàng.
Nàng vốn rất khẩn trương, Tiêu Thiều lại cực nhanh nhắm hai mắt, hắn ngủ an ổn mà trầm tĩnh, ngay cả Tưởng Nguyễn cũng không nén được giật mình. Thân là thủ lĩnh Cẩm y vệ, nàng không tin Tiêu Thiều là người thiếu cảnh giác như vậy. Nhưng nam tử ngủ trong tư thái yên tâm, tựa như nằm bên người nàng là an toàn nhất. Nhìn nhìn, Tưởng Nguyễn cũng từ từ bình tĩnh lại, những cảm xúc phức tạp lắng xuống, một cảm giác an tâm chưa từng có.
Nến đỏ chảy ra dòng sáp nóng, thời gian róc rách trôi, phòng tân hôn không nóng bỏng kiều diễm, không mây mưa gió trăng, lại có một sự ấm áp khó tả. Tựa như những thù hận đều biến mất, nhường lại sự yên bình cho hỉ phòng đỏ thẫm.
Sắc trời vừa rạng, ánh nắng yếu ớt rọi vào, Tưởng Nguyễn mở mắt ra. Nàng kinh ngạc bản thân ngủ say như thế, theo bản năng quay đầu, ập vào mắt chính là gương mặt tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621690/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.