Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng gật đầu, Tề Phong nói. “Chờ Tam ca trở lại, hai người sẽ thành thân.” Nói tới đây, khoang miệng hắn bỗng đắng chát, quay đầu, thiếu nữ trước mặt xiêm y đỏ nhạt, tựa như mọi ánh sáng rực rỡ đều tập trung trên người nàng. Mi mắt minh diễm quyến rũ như hoa, nhìn nóng rực tựa như một ngọn lửa, nhưng khi tới gần lại phát hiện đó là một khối băng. Mấy ngày nay hắn bầu bạn bên cạnh cô gái này, nhìn nàng bày mưu lập kế, nhìn nàng tiên tri biết trước, nhưng dường như không hề để mọi chuyện vào lòng. Hắn thỉnh thoảng cũng sẽ nghĩ, có phải mọi chuyện trên thế gian này đều không lọt được vào mắt nàng hay không, nay nói ra tin tức Tiêu Thiều sắp trở về, dáng vẻ như có điều suy tư của Tưởng Nguyễn rơi vào mắt hắn, Tề Phong lập tức hiểu ra.
Hắn giấu đi ưu tư trong mắt, trêu ghẹo nói. “Tam tẩu, đến ngày đó, ta thấy các huynh đệ núi Già Nam Sơn đều sẽ tới uống ly rượu mừng.”
Tưởng Nguyễn mỉm cười nói. “Đa tạ.”
Thái độ của nàng luôn hời hợt có thừa, thân cận không đủ. Tề Phong chớp mắt, tìm lý do rời đi. Để lại mình Tưởng Nguyễn đứng đó, Đông đi Xuân tới, một năm vừa rồi đã xảy ra rất nhiều chuyện. Tiêu Thiều ở bên ải truyền tin về, Triệu Cẩn tới biên ải, việc ấy thật sự nằm ngoài dự đoán của nàng, Triệu Cẩn còn cứu được Tưởng Tín Chi ra. Triệu Cẩn vốn xuất thân nhà võ tướng, phong cách hành sử hào sảng như nam nhi, Tưởng Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621677/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.