Sau bửa tiệc kim cúc, mọi thứ dường như đã trở lại bình thường. Hôm đó Tưởng Tố Tố không cùng ngồi xe ngựa của Diêu thị để về, mà nói rằng có một công tử nhường xe ngựa của bản thân, cố ý muốn đưa nàng ta về phủ. Không hiểu sao Tưởng Tố Tố cũng đồng ý, có điều mọi sự chú ý và nghị luận của mọi người hôm nay đều tập trung vào phu nhân Hạ gia, nên quên mất nàng ta.
Trên đường về Tưởng phủ, từ miệng Triệu Phi Châu, Diêu thị biết được mọi chuyện, lại cảm ơn Tưởng Nguyễn lần nữa. Nhưng vẫn cảm thấy kỳ lạ, hỏi. “Vậy hai nha hoàn kia đã đi đâu mất rồi?”
Cuối cùng cũng không tìm được nha hoàn hầu cận của Du Nhã và nha hoàn mật báo, Tưởng Nguyễn nói. “Nha hoàn mật báo vốn là người của ta, còn về nha hoàn hầu cận Hạ nhị phu nhân, tạm thời bị đưa đến thôn trang, qua mấy hôm sẽ đuổi nó ra khỏi kinh thành.”
Diêu thị gật đầu, an tâm. Triệu Ngọc Long lại không hoàn toàn tin, trước giờ Tưởng Nguyễn làm việc sạch sẽ gọn gàng, nên chắc chắn không giữ lại cái chuôi nào. Để lại tỳ nữ của Du Nhã sẽ biến thành tai họa ngầm, ngoan tuyệt như Tưởng Nguyễn, sao có thể yên tâm giữ một mối họa bên người. Có chăng nàng chỉ nửa thật nửa giả đáp cho qua, Triệu Ngọc Long không tìm ra chứng cứ gì, chỉ đành giữ nghi ngờ trong lòng thôi.
Sau khi về phủ, Tưởng Quyền vẫn chưa về, ánh mắt các vị phu nhân tiểu thư nhìn Tưởng Nguyễn đều hơi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621597/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.