Triệu Phi Châu đang là một thiếu niên tràn trề nhiệt huyết, không ngờ hôm nay lại bị Tưởng Nguyễn xem thường, nhất thời cảm thấy không phục. Tưởng Nguyễn sai Thiên Trúc vứt Quách Mộng ở núi giả ven hồ nước, Thiên Trúc xuống tay không lưu tình, đầu Quách Mộng đập trúng núi giả, lập tức chảy máu.
Mặc dù mọi người đều kinh ngạc, nhưng không ai lên tiếng ngăn cản. Bình thường Triệu Cẩn cực kỳ ghét những kẻ thích đ.â.m d.a.o sau lưng người khác, Triệu Phi Châu càng không cần phải nói, Thiên Trúc lấy ra một bình sứ nhỏ, mở nấp quơ mấy cái dưới mũi Quách Mộng rồi đứng thẳng người dậy, nói. “Cô nương, nội trong hai giờ cô ta sẽ không tỉnh lại được.”
Triệu Phi Châu nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Thiên Trúc, thấy kỳ lạ, hỏi. “Nha hoàn này của ngươi biết võ công? Tìm được ở đâu vậy?” Bản thân Triệu Phi Châu cũng là người luyện võ, tất nhiên nhìn ra được võ công của Thiên trúc không kém.
Tưởng Nguyễn nhìn ra xa, Lộ Châu canh giữ ở một đầu khác vội vàng chạy tới. “Cô nương, hai vị phu nhân của Hạ gia và mấy vị phu nhân khác đều đang đi về phía này.”
Quả nhiên là Hạ gia, con ngươi Tưởng Nguyễn chợt lóe, nói. “Tốt thật, chúng ta tránh qua chỗ khác đi.”
Đoàn người xuyên qua lùm cây đi vào, đi đầu chính là Quận trưởng phu nhân, Thân Nhu vừa đi vừa nói chuyện với bà, ánh mắt Du Nhã cứ chăm chú nhìn vào lùm cây, như đang tìm thứ gì đó.
Nha hoàn hầu cận của Du Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621593/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.