Vừa đi tới tiền điện, đã nghe thấy giọng nói thân thiện pha chút vui vẻ. “Hoằng An quận chúa.”
Tưởng Nguyễn đưa mắt về phía phát ra giọng nói, nhìn thấy một cô gái đang độ thanh xuân được cung nữ hầu hạ, trang sức lấp lánh áo gấm lụa là, tóc búi lưu tô. Trông không quá rườm rà, lại chẳng hề mộc mạc. Gương mặt thanh thoát tươi sáng, nụ cười lại ấm áp chân thành tha thiết.
Dáng vẻ này, rất dễ khiến người khác sinh lòng hảo cảm, sẽ chỉ cảm thấy người này thấu tình đạt lý, thẳng thắn hoạt bát. Cô gái kia nhìn Tưởng Nguyễn, đứng lên thi lễ một cái, cười nói. “Từ lâu nghe nói Quận chúa xinh đẹp vô song, trước đó còn nghĩ bộ xiêm y này sao quá đơn giản, giờ nhìn thấy phong thái của Quận chúa, mới tỏ tường hóa ra không hẳn lụa làm người đẹp, tin chắc rằng khi quận chúa mặc bộ xiêm y này cũng sẽ vô cùng nổi bật.”
Phàm là nữ tử, có ai không thích nghe người khác khen bản thân xinh đẹp, nếu đổi thành người khác, nghe được những lời như vậy, e rằng sẽ lập tức nổi lòng muốn thân cận với cô gái này. Tưởng Nguyễn thản nhiên nhìn người đối diện, cười nhẹ nói. “Vương mỹ nhân không cần đa lễ.”
Đúng là ông nói gà bà nói vịt, giống như không nghe ra sự nhiệt tình muốn thân cận từ đối phương.
Vương mỹ nhân sửng sốt, không ngờ rằng Tưởng Nguyễn sẽ phản ứng như vậy, nhướng mày, lại nhanh chóng giãn ra.
Tưởng Nguyễn ngồi xuống ghế dài, Vương mỹ nhân cũng trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621569/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.