Trở lại Nguyễn Cư, Tưởng Nguyễn cho lui tất cả nha hoàn, Liên Kiều và Lộ Châu cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, người duy nhất biết được mọi chuyện đã xảy ra lại là Thiên Trúc với tính cách bí ẩn khiến người khác phát bực, mặc dù buồn bực, nha hoàn vẫn nghe lời lui ra ngoài, trong phòng nhất thời chỉ còn lại một mình Tưởng Nguyễn.
Tưởng Nguyễn ngồi ở trước bàn sách, không biết là nghĩ về chuyện gì, chớp mắt sắc trời đã tối đen lại. Nàng chỉ cảm thấy trong lòng có chút phiền muộn, liền đứng lên đi ra khỏi phòng. Nguyễn Cư nói lớn cũng không lớn, nàng đi men theo hướng trong sân đi tới bên chân tường, ngồi xuống ở bên tường.
Ánh trăng vào đêm hè vừa sáng vừa lớn lại vừa tròn, giống như một viên minh châu lớn, chiếu rõ mọi thứ ở trong sân. Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong đầu trong chốc lát lại hiện lên lời của Hạ Nghiên.
Là Tưởng Đan, là Tưởng Đan bỏ thuốc độc vào thuốc bổ mà Triệu Mi uống hằng ngày.
Nàng nhớ tới lúc trước khi Tam di nương c.h.ế.t đã giao phó Tưởng Đan cho Triệu Mi. Thật ra, Triệu Mi thân là chủ mẫu đương gia của Tưởng gia, đau lòng Tưởng Đan tuổi còn nhỏ đã không còn mẫu thân, liền xem Tưởng Đan như con gái vô cùng yêu thương. Mặc dù khi đó Tưởng Quyền đã lạnh nhạt với Triệu Mi từ lâu, so với Triệu Mi, Hạ Nghiên mới càng giống với chủ mẫu, nhưng khi đó mấy mẹ con Triệu Mi cũng sống rất vui vẻ hòa thuận.
Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621543/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.