“Tiểu thư…tiểu thư chậm một chút.’’ Tinh Đình cẩn thận vỗ nhẹ vào sau lưng Tưởng Tố Tố. Tưởng Tố Tố đang móc cổ họng của mình không ngừng nôn ra.
Kể từ sau ngày Hạ Nghiên gặp chuyện, Tưởng Tố Tố ăn cái gì liền nôn ra cái đó. Nếu không phải biết chuyện gì xảy ra, sợ là nha hoàn cũng sẽ cho rằng Tưởng Tố Tố đã có thai.
Tưởng Tố Tố đẩy Tinh Đình ra, luống cuống dùng khăn che miệng nói. “Cút ra ngoài!”
Tinh Đình chỉ có thể bưng cái khay bạc lui ra ngoài. Tưởng Tố Tố vịn cái ghế, ả cảm thấy trong bụng khó chịu, dạ dày như bị đảo lộn trên dưới, lời mà hôm đó Tưởng nguyễn nói với ả lại vang lên bên tai. Bởi vì, nhau thai kia, là do mẫu thân tự mình sinh ra đấy.
Chỉ có hiểu được ẩn ý bên trong câu nói của Tưởng Nguyễn, mới có thể biết được những lời này đáng sợ như thế nào. Tưởng Tố Tố chỉ hận không thể lấy cả dạ dày của mình ra, chỉ cần vừa nghĩ tới thứ mà mình ăn vào trong bụng chính là. Ả lập tức sẽ nôn đến trời đất đảo lộn.
Tiện nhân Hồ Điệp kia, dám mua về thứ nhau thai như vậy. Tưởng Tố Tố đã hành hạ nàng ta một trận rồi ném ra khỏi phủ, làm ra chuyện như vậy, tất nhiên không thể giữ lại nàng ta được nữa. Tưởng Tố Tố mấy ngày nay mỗi đêm đều mơ thấy ác mộng, lúc tỉnh dậy từ trong giấc mộng mồ hôi đầm đìa, chỉ cảm thấy trong lòng hoảng loạn. Ả cầm chiếc gương đồng ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621541/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.