“Loại phấn thấp kém như vậy mà cũng dám cầm đến trước mặt ta, nghĩ bổn tiểu thư dễ lừa gạt lắm hay sao? Cút ra ngoài!” Một chiếc hộp tròn nhỏ “bộp” một tiếng bị vứt ra ngoài, bột phấn được nghiền cẩn thận bên trong vương vãi rơi đầy đất, lưu lại dấu vết mờ nhạt trong không khí. Tưởng Lệ cực kỳ khinh thường đống đồ trên bàn, hất toàn bộ xuống dưới đất. ‘‘Một đám rác rưởi!’’
Nha hoàn Tế Liễu bên người an ủi nói. ‘‘Tiểu thư chớ nên tức giận, mấy ngày nữa người bên phủ Tả Lang trung đến rồi, đến lúc ấy tiểu thư phải thật xinh xinh đẹp đẹp, vui vui vẻ vẻ gả đi mới đúng.”
Không nói tới còn đỡ, vừa nhắc đến Tưởng lệ đã nổi giận. ‘‘Ta chỉ không hiểu được, ta có chỗ nào không tốt chứ, người nhà họ Tả còn không vui như vậy. Cứ nhất định phải là cái đứa bệnh tật đầy mình kia.’’
Tế Liễu khuyên nhủ. “Tả Lang trung là người tốt, tất nhiên sẽ luôn giữ lời hứa. Chẳng qua chỉ là coi trọng lời hứa với tứ tiểu thư nên mới như vậy, đợi tiểu thư gả qua đó rồi, tất nhiên sẽ đối tốt với tiểu thư.”
“Thật là coi mắt cá thành trân châu!” Tưởng Lệ tức giận nói.
Ba năm trước, Tả Lang trung cứu mạng Tưởng Đan ở cung yến, sau đó chỉ còn thiếu tìm bà mối cầu hôn Tưởng Đan nữa là mọi chuyện đã đâu vào đó. Nhưng nhị di nương lại nói chuyện rất lâu với Tưởng Quyền, rồi người gả vào Tả gia lại từ Tưởng Đan biến thành Tưởng Lệ. Ai ngờ Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/3621525/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.