Sở Trường Sinh nắm lấy tay Hà Tĩnh Như, mềm mại nói: “Ca ca ta trong xương cốt là người rất tùy hứng, phàm là thứ hắn không thích thì tuyệt đối không đụng tới, người hắn không thích cũng tuyệt đối không giữ bên người, cho dù chỉ là muốn ứng phó triều thần thì hắn cũng sẽ không tìm đại một người về làm Hoàng Hậu. Ca ca ta thích Hà tỷ tỷ đó.”
Hai mắt Hà Tĩnh Như trừng to: “Sao có thể...”
“Sao lại không thể.” Sở Trường Sinh nghiêng đầu nói: “Nữ tử như Hà tỷ tỷ, có nam tử nào mà không thích.”
Hà Tĩnh Như cười khổ.
Một nữ tử không có gia thế như nàng ấy, nữ tử lớn tuổi như nàng ấy, còn có một đống đệ đệ muội muội như nàng ấy, nam nhân nào gặp cũng cách ta ba thước.
Hoàng Thượng sẽ thích nàng ấy sao?
Quá vớ vẩn.
Nàng ấy đang muốn mở miệng nói chuyện thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hét thảm từ cách đó không xa vọng tới.
“Là tiếng của ca ca!”
Sở Trường Sinh lập tức đứng dậy chạy về phía đó, Hà Tĩnh Như cũng theo sát phía sau.
Đám thư đồng đang bận rộn xung quanh nghe thấy tiếng động cũng chạy tới.
Chỗ đó có một cái hố to, hẳn là bẫy rập thợ săn bố trí để săn thú, kết quả Sở Hoằng Du đi đào rau dại lại bị rơi vào.
Sở Trường Sinh vội hỏi nói: “Ca ca, huynh sao rồi, có sao không?”
Sở Hoằng Du ngẩng đầu, nhìn thấy thật nhiều người đang châu đầu vào hố to, lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581819/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.