Phiên ngoại – Đời trước
Trăng rằm treo giữa vòm trời.
Tạ Nhàn mười bảy tuổi đứng sau bức tường hậu viện, nhìn nữ tử đang quỳ gối nhẹ giọng nói: “Di nương ở đây trông chừng đi, con đi lấy thức ăn cho mẫu thân.”
Lúc này là thời điểm thị vệ giao ban, Tạ Nhàn xác định trong sân không có người thì mới xách hộp thức ăn đi đến.
Một nữ tử đang quỳ ở giữa sân, không còn nhìn ra màu sắc ban đầu của bộ xiêm y trắng trên người nàng, đầu tóc rối tung, biểu tình buồn bã.
Nữ tử này đã quỳ gối ở đó rất lâu, thân thể dường như đã tới giới hạn, có lẽ sẽ ngất đi bất cứ lúc nào.
“Mẫu thân...” Tạ Nhàn vội vàng duỗi tay đỡ lấy nàng: “Mau ăn một chút gì đi.”
Vân Sơ nhướng mắt, nhìn người vừa đi tới, khàn giọng nói: “Nhàn tỷ nhi...”
“Mẫu thân đừng nói thêm gì nữa.” Tạ Nhàn đưa cháo thịt qua: “Ăn no mới có sức lực cứu Vân gia, mẫu thân mau ăn đi.”
Từ khi Vân gia xảy ra chuyện đến nay đã gần ba tháng, cả nhà đều bị nhốt vào đại lao, chỉ có nữ nhi đã xuất giá là tạm thời chưa bị liên lụy.
Lúc ban đầu, mẫu thân bôn tẩu khắp nơi lôi kéo quan hệ để cứu Vân gia nhưng không có ai dám nhúng tay vào án mưu nghịch này.
Cuối cùng thật sự không còn cách nào nữa, mẫu thân mới đến thư phòng, quỳ gối ngoài sân viện thế này để xin phụ thân và đại ca ra mặt thỉnh cầu Hoàng Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581805/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.