Đám nữ tử ở trong noãn các ngắm hoa, bọn nam tử lại bắt đầu ngâm thơ làm câu đối về tuyết trắng và hồng mai, bầu không khí vô cùng hài hòa.
Đúng lúc này, đột nhiên có người kinh hô.
“Mau xem bên kia là cái gì?”
Mọi người đồng loạt nhìn theo hướng ngón tay của người nọ.
Nơi đó là Trích Nguyệt Các, là cung điện cao nhất trong cung, ước chừng cao chín tầng, dù đứng ở nơi nào trong hoàng cung thì cũng có thế nhìn thấy Trích Nguyệt Các.
Mà lúc này, cửa sổ trên tầng thứ chín của Trích Nguyệt Các lại xuất hiện một bóng người, người nọ ngồi trên lan can, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện khiến người xem hãi hùng khiếp vía.
“Ai ngồi ở đó vậy, thật sự là quá nguy hiểm, lỡ đâu té xuống thì e là...”
“Nhìn kỹ xem, hình như là Thiếu phó Nhiếp đại nhân, sao Nhiếp đại nhân lại bò lên Trích Nguyệt Các?”
“Từ lúc tiệc mừng thọ bắt đầu tới bây giờ, hình như ta không nhìn thấy Nhiếp đại nhân, có lẽ Nhiếp đại nhân là đi nhầm chỗ.”
“Hình như trong tay Nhiếp đại nhân là một bầu rượu, hắn đang uống rượu, không phải là lúc nãy ở yến thính uống nhiều rượu quá nên đi lạc chứ.”
“...”
Nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao, Vân Sơ lập tức bước ra khỏi noãn các.
Từ góc độ của Ngự Hoa Viên, vừa vặn có thể nhìn thấy cửa sổ của Trích Nguyệt Các, quả thật có một người đang ngồi trên lan can, nhìn kỹ dáng vẻ của người nọ, quả thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581770/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.