“Đau! Đau c.h.ế.t mất!” Công Tôn Ninh lăn lộn dưới đất, nhìn cánh tay bị c.h.é.m đứt của mình, cả người đều đau muốn nứt ra: “Tiện tì! Sao ngươi dám động thủ! Lão tử muốn g.i.ế.c ngươi! Giết ngươi!”
“Người đâu!”
Vân Sơ lạnh giọng quát.
“Dực Đức Hầu Công Tôn Ninh, khinh nhờn ai gia, tội này đáng chết!” Nàng gằn từng chữ một: “Truyền ý chỉ của ai gia, huỷ bỏ phong hào, biếm làm thứ dân, ba ngày sau xử trảm!”
“Vâng!”
Ngự Lâm Quân vây tới bắt lấy Công Tôn Ninh.
Công Tôn Ninh rít gào rống giận: “Bổn hầu là người của Nhiếp Chính Vương, ta xem ai dám bắt ta, buông tay, buông ta ra!”
“Cho nên việc ngươi khinh nhờn ai gia là ý của Nhiếp Chính Vương?” Vân Sơ lạnh lùng nói.
Nàng vừa dứt lời thì thanh âm của Sở Thụy đã vọng tới: “Người này khinh nhờn Thái Hậu nương nương thì thôi đi, lại còn dám hắt nước bẩn lên người ta, chờ ba ngày sau mới trảm, chẳng phải sẽ lãng phí lương thực ba ngày sao?”
Công Tôn Ninh không thể tin ngẩng đầu: “Vương gia?”
Sau khi hắn ta đầu quân cho Sở Thụy, vì để chứng tỏ lòng trung thành mà đã giúp Sở Thụy g.i.ế.c c.h.ế.t rất nhiều kẻ chống đối.
Hắn ta cho rằng Sở Thụy sẽ giúp hắn ta báo thù.
Nhưng mà, hắn ta nhìn thấy Sở Thụy rút trường đao bên hông hộ vệ, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai đ.â.m vào n.g.ự.c hắn ta.
Cứ như vào ngày tiên đế băng hà, thanh kiếm trong tay Sở Thụy cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581757/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.