Sở Dực đột nhiên hiểu ra.
Người hạ cổ độc cho phụ hoàng chính là Lê Tĩnh Hoa.
Khó trách trong tiệc mừng thọ hôm ấy, phụ hoàng lại dung túng Lê Tĩnh Hoa không giới hạn như vậy, thậm chí còn muốn biếm Vân phi vào lãnh cung, thì ra là do cổ độc này tác quái.
Hắn nhíu mày: “Nếu trong cơ thể Lê Tĩnh Hoa có cổ cái thì tại sao phụ hoàng mang cổ đực trong người lại ra lệnh đánh c.h.ế.t bà ta?”
“Cửu hắc cổ này có một điều kiện tiên quyết, đó chính là những người trúng cổ đều phải có tình cảm ràng buộc với cổ đực, thân tình cũng được, tình yêu tình bạn được, thậm chỉ là thương hại, chỉ cần trong lòng có tình thì cổ độc này sẽ phát huy hiệu lực.” Ngô Vân mặc lại xiêm y cho hoàng đế: “Tiếp đến, ta phải lấy m.á.u đầu ngón tay của Hoàng Thượng làm thuốc dẫn để nghiên cứu thuốc giải, xin Thái Tử điện hạ hỗ trợ.”
Trong y thư của sư phụ hắn có ghi chép lại loại bí thuật Tây Vực này, sư phụ đã tốn hơn hai mươi năm mới nghiên cứu ra cách giải cổ, ghi chép vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, nhưng thứ này cần thời gian để chế tạo.
Ngô Vân lấy ngân châm từ trong hòm thuốc ra, Sở Dực cầm tay hoàng đế, chuẩn bị lấy máu.
Trong lòng hắn lại nghĩ nếu phải có tình cảm ràng buộc thì cổ trùng mới phát huy hiệu quả thì sẽ thu hẹp được phạm vi kẻ tình nghi.
Hơn nữa, người hạ độc là Lê Tĩnh Hoa, người dùng tử cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581729/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.