Quán trà.
Vân Sơ và Lạc thị ngồi đối diện nhau.
“Chiếc trâm trên đầu Tạ phu nhân thật là đẹp mắt.”
Lạc thị bưng chén trà, nhìn thấy chiếc trâm cài mới trên đầu Vân Sơ, khen một câu từ tận đáy lòng.
Vân Sơ cười cười: “Hầu phu nhân không chỉ muốn mời ta uống một ly trà đơn giản như vậy đâu nhỉ?”
Lạc thị nhìn nàng nói: “Lúc ta còn ở khuê các, đã từng nghe rất nhiều người nhắc tới Vân gia đại tiểu thư, là mỹ nhân đệ nhất kinh thành, người đến xin cưới đã sắp đạp vỡ ngạch cửa. Ta vẫn luôn cảm thấy, Vân gia đại tiểu thư chính đám mây nơi chân trời, cách ta rất xa rất xa, cho dù ngươi có xinh đẹp bao nhiêu thì cũng không liên quan tới ta, nhưng bây giờ ta lại phát hiện ra ta đã sai rồi...”
Vân Sơ uống ngụm trà.
Nàng vẫn luôn phái người theo dõi Tuyên Võ hầu Tần Minh Hằng, đương nhiên cũng biết dưới sự dẫn dắt của gia đinh kia, Lạc thị đã đưa người đến tiểu viện bên ngoài của Tuyên Võ hầu, bắt quả tang Tuyên Võ hầu ngay tại trận.
Bây giờ hai ngoại thất trong tiểu viện kia đã bị người Lạc gia khống chế.
Nàng cũng không bảo gia đinh cố ý che giấu tung tích, Lạc thị tra tới chỗ nàng cũng không lạ.
Chỉ là tại sao Lạc thị lại nói mấy lời kỳ quái như vậy, không phải nên chất vấn tại sao nàng lại bày ra những chuyện này sao?
“Tạ phu nhân biết không, phu quân Tuyên Võ hầu của ta nuôi ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581485/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.