Xe ngựa ngừng trước cửa Tạ gia.
Vân Sơ rời Tạ gia nửa tháng, sau khi trở về tất nhiên phải tới chỗ lão thái thái thỉnh an.
Khi trước lão thái thái bị bệnh, nghỉ ngơi một thời gian cũng đã khá hơn nhiều, đang ngồi dựa vào giường, trong phòng cũng không có bố trí băng.
Cũng không phải là không đủ bạc để dùng, Tạ gia có tiết kiệm cũng sẽ không tiết kiệm tới trên đầu bà ta, chủ yếu là bị bệnh một trận nên sợ lạnh, thà rằng chịu nóng một chút.
“Về nhà mẹ đẻ ở nửa tháng, thật đúng là người đầu tiên ở triều ta!” Lão thái thái trầm mặc: “Người ngoài còn tưởng rằng Tạ gia làm gì nó, quan lộ của Cảnh Ngọc cũng bị liên lụy, thật đúng là sao Tang Môn!”
Chu ma ma đứng bên cạnh không dám hùa theo.
Dạo gần đây lão thái thái càng ngày càng có thành kiến với phu nhân, thường xuyên mắng một hai câu, nếu bà ta mở miệng khuyên thì lão thái thái sẽ càng mắng ác hơn.
Nếu để bà ta nói thì sau khi phu nhân về Vân gia, nội trạch Tạ gia đều do đại tiểu thư xử lý, thật đúng là gây lỗi khắp nơi, liên lụy bà ta đã từng tuổi này còn phải chạy theo đại tiểu thư xử lý công việc vặt...
“Vân gia là thế gia trăm năm, sao lại không có quy củ như vậy?” Lão thái thái tiếp tục nói: “Để nữ nhi đã xuất giá ở nhà mẹ đẻ lâu như vậy, có là hoàng thất cũng không được, Vân phu nhân muốn vả vào mặt Tạ gia sao...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581466/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.