Trong bóng đêm.
Năm sáu tên thổ phỉ vây quanh uống rượu ăn thịt, cực kỳ sảng khoái.
Bỗng nhiên một đám người ý thức được có gì đó không đúng.
“Sao lại không có một chút động tĩnh gì vậy?”
“Không phải là lão bát dùng lực quá mạnh, lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t thế tử Bình Tây Vương rồi đó chứ?”
“Nếu tiểu thế tử c.h.ế.t thì chúng ta phải chôn cùng đó!”
Tam đương gia phun một ngụm đàm, đứng dậy đi tới nhà gỗ nhỏ, bốn năm người phía sau lập tức đuổi theo.
Vân Sơ vừa muốn lén chạy tới nhà gỗ nhỏ thì lại thấy năm sáu người đang từ phía chính diện đi tới, nơi ẩn nấp duy nhất của nàng chính là phía sau cánh cửa.
Nàng vừa trốn ra phía sau thì cửa gỗ đã bị người ta đá văng.
“Lão bát và Bàng Tử đã c.h.ế.t rồi!” Một tên thổ phỉ sợ hãi kêu lên: “Không thấy nữ nhân kia và tiểu thế tử đâu! Hẳn là không chạy xa, mau đuổi theo!”
Nhóm thổ phỉ xoay người chạy ra ngoài.
Tam đương gia cũng đang muốn ra ngoài tìm thì đột nhiên khựng lại, nheo mắt nhìn cửa sổ nhỏ trên đỉnh đầu, sau đó lại nhìn về phía cái sọt rách đang lăn lóc dưới đất.
Chỉ có tiểu hài tử mới có thể chui qua cửa sổ kia, nhưng nữ tử thành niên tuyệt đối không thể chui lọt!
Nghĩ đến đây, tam đương gia nhặt thanh đao dưới đất lên, đi về phía cửa gỗ.
Vân Sơ trốn sau cánh cửa, thấy cửa sổ bị đ.â.m thủng một lỗ, mũi đao cách mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581458/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.