🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cho nên ——” Vân Sơ bình tĩnh nhìn hắn ta: “Đêm động phòng hoa chúc đó, là ngươi đúng không?”



Sau khi Tạ Thế Duy đả thương thế tử Tuyên Võ hầu, cách giải quyết của Tạ Cảnh Ngọc là đưa nàng tới hầu phủ, dâng hiến nàng cho Tuyên Võ hầu để thoát họa.



Vì thế nàng có lý do hoài nghi Tạ Cảnh Ngọc đã mang nàng ra đổi lấy thần dược để chữa bệnh cho Nguyên thị.



Nguyên thị đổi được một mạng, còn nàng chỉ mất đi một đêm tân hôn mà thôi... Trong cảm nhận của Tạ Cảnh Ngọc, tính mạng của mẹ chồng tất nhiên quan trọng hơn sự trong sạch của nàng nhiều.



Điều này cũng có thể giải thích vì sao bao nhiêu năm qua Tạ Cảnh Ngọc không hề bước vào phòng của nàng, vì nàng đã mất đi trong sạch, hắn ta cảm thấy nàng không xứng với hắn ta.



Cũng có thể giải thích tại sao Tạ Cảnh Ngọc có thể bỏ rơi hai đứa nhỏ còn chưa tắt thở, bởi vì hai đứa trẻ đó căn bản không phải huyết mạch của Tạ gia.



Đúng vậy, hổ dữ không ăn thịt con, Tạ Cảnh Ngọc có là súc sinh thì cũng không thể nào bỏ rơi cốt nhục của mình, trừ phi đó không phải là hài tử của hắn ta.



Vân Sơ thấy sắc mặt của Tần Minh Hằng thay đổi, nàng biết nàng đã đoán đúng rồi.



Cũng không cảm giác vui sướng vì mình đã đoán đúng, chỉ cảm thấy toàn thân rét run.



Đời trước nàng thật sự quá ngu ngốc, đến c.h.ế.t cũng không biết được những chuyện này.



Nàng bưng chung trà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581455/chuong-144.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ
Chương 144
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.