Vân Sơ biết dù nàng không đưa ra ý tưởng làm lều tránh nóng thì nương của nàng cũng sẽ đi cứu tế những bá tánh thoi thóp vì sốc nhiệt một cách vô điều kiện.
“Con có một ý tưởng.” Nàng mở miệng: “Chúng ta chỉ cần nói cho Hoàng Thượng biết việc làm này của Vân gia cũng không phải là đã thu mua lòng dân.”
Liễu Thiên Thiên hỏi dồn: “Phải làm thế nào đây, bảo đại ca muội dâng sổ con sao, vậy chẳng khác nào giấu đầu lòi đuôi?”
Vân Sơ lắc đầu: “Chúng ta mở một cửa hàng trước lều tránh nóng, chiều nào cũng có người qua kẻ lại, cửa hàng kia nhiều ít cũng có lợi nhuận, sẽ khiến Hoàng Thượng cho rằng Vân gia đang lợi dùng lều tránh nóng để kiếm thêm một chút bạc, đại tẩu, nương, hai người thấy sao?”
Lâm thị sáng mắt: “Thật là một ý kiến hay.”
Liễu Thiên Thiên tán đồng gật đầu: “Vậy cứ giao chuyện này cho ta đi.”
Để một phụ nhân như nàng ấy kinh doanh kiếm bạc thì Hoàng Thượng sẽ càng không có gì để nói.
Vân Sơ vô cùng yên tâm về vị đại tẩu này.
Đại tẩu đích trưởng nữ của nhà Tứ phẩm Liễu gia, Liễu gia là dòng dõi thư hương chân chính, đại tẩu rất có khí khái của thư hương thế gia, sau khi Vân gia xảy ra chuyện, nàng ấy đã xé nát hưu thư đại ca để lại, thề sống c.h.ế.t cùng Vân gia tồn vong...
Ở lại Vân gia dùng cơm xong, Vân Sơ mới dọn đường hồi phủ.
Lúc tới đây chỉ có ba chủ tớ, lúc rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581430/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.