Vân Sơ uống ngụm trà.
Thính Tuyết cẩn thận nói: “Trần bá đến phủ Bình Tây Vương hai lần, lần đầu tiên tiểu thế tử đích thân gặp mặt, nói dế mèn kia quá nhỏ, vì thế Trần bá lại chạy đi mua một con to khỏe hơn mang tới, ai ngờ, tiểu thế tử không ra, trực tiếp sai người đuổi Trần bá đi, còn nói nếu không đưa tới một con dế mèn khiến ngài ấy hài lòng thì sẽ không để yên chuyện này...”
Thính Phong nhíu mày: “Sao tiểu thế tử phủ Bình Tây Vương lại khó chiều như vậy?”
“Chớ có nói bậy.” Thính Sương nhắc nhở nàng ấy: “Nói mấy lời này trước mặt phu nhân thì cũng thôi đi, tuyệt đối không được nói ra ngoài, gây họa cho phu nhân.”
Vân Sơ ăn một ít thức ăn rồi buông đũa nói: “Tiểu thế tử thấy qua vô số thứ tốt, tất nhiên là coi thường dế mèn bình thường trên thị trường, Thính Tuyết, ngươi đi bảo Trần bá mang theo vài người rời thành vào rừng đào dế mèn đi, tìm con nào nhìn khác thường một chút thì mới có thể lọt vào mắt tiểu thế tử.”
Thính Tuyết nhận lệnh chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên rèm ở phòng khách bị vén lên.
Một nam nhân cao ráo như ngọc bước vào.
Chính là Tạ Cảnh Ngọc.
Hắn ta tới bên cạnh bàn ăn, ngồi xuống: “Mang thêm một bộ chén đũa.”
Thính Phong vô cùng vui vẻ.
Đã lâu đại nhân không tới chỗ phu nhân dùng cơm.
Phu thê hai người cùng ăn một bữa cơm, bồi dưỡng cảm tình, nói không chừng buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-dich-than-day-do-quy-tu-quy-nu/3581324/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.