Bên trong một căn biệt viện nằm ở thành Đông. 
Trần Minh Du nhìn chằm chằm vào cơ thể đỏ ửng như tôm luộc của Lý Anh Kiệt, ánh mắt sâu đen không thấy đáy.1 
Vừa rồi khi nghe thằng hầu cận của Lê Dương Chính chạy tới báo tin, cậu ta đã tức tốc xông vào phủ đô đốc đòi người, trông ông đô đốc Hoàng có vẻ rất giận vì con mồi đã rơi vào miệng hố rồi mà vẫn bị hớt tay trên, nhưng ông ta không dám chống đối với con vua, vì thế chỉ có thể ngậm ngùi giao Lý Anh Kiệt cho cậu ta rồi chọn đứa con rể khác cho mình. 
Sau khi được cứu ra khỏi phủ đô đốc, thần trí của Lý Anh Kiệt đã không còn minh mẫn, ngồi trên xe ngựa cứ liên tục kêu nóng rồi kéo quần áo ra, trong tình trạng này Trần Minh Du không thể đưa hắn ta về phủ quốc công. 
Không phải vì sợ hắn ta mất mặt mà là vì Trần Minh Du không muốn nam nhân này sẽ ăn nằm với một ả hầu nào đó để giải thuốc kích tình. 
Tới biệt viện riêng của mình, Trần Minh Du định cho Lý Anh Kiệt tắm để tỉnh táo trở lại, nhưng đối phương lại ôm chầm lấy cậu ta, sau đó còn cọ cọ cơ thể vào lòng ngực của cậu ta. 
Năm nay Trần Minh Du đã mười sáu, mặc dù đã ăn nằm với cung nữ để lấy kinh nghiệm nhưng cậu ta lại không hề cảm thấy thích thú, cậu ta cho rằng mình không có cảm xúc với quan hệ xác thịt, nhưng khi bị Lý Anh Kiệt cọ vào, phía dưới của cậu ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/364705/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.