Trương Ai Thống ngẩng đầu lên nhìn Tô thị, Trương Bằng luôn miệng nói bà ta là mẹ ruột của cậu, cậu đã bám víu vào niềm tin đó mà sống cuộc sống không bằng chết ở phủ thừa tướng, nhưng sáu năm qua mỗi một hành động của bà ta đều thể hiện sự căm thù đối với cậu, không khi nào bà ta không phủ nhận những gì Trương Bằng nói.
Thật ra từ khi bà ta hợp mưu bán cậu đi thì cậu đã triệt để lạnh lòng, nhưng tại sao bà ta cứ năm lần bảy lượt muốn dồn cậu vào chỗ chết, cậu phải hận nhà họ Trương đến tận xương tủy bà ta mới hài lòng hay sao?
“Con không còn liên quan gì đến ông lớn nữa, ông ấy đã từ con rồi, xin bà… xin bà thả con ra được không? Con sẽ không nói với ai về chuyện này đâu.”
Nếu là lúc trước Trương Ai Thống sẽ không mở miệng cầu xin, bởi vì cậu biết có xin cũng vô ích, sống chết của cậu đều do Tô thị quyết định, hiện tại cũng thế, nhưng ý chí muốn sống sót lúc này của cậu mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bởi vì… cậu chủ vẫn đang chờ cậu trở về.
Cậu muốn sống sót để ở bên cạnh hắn mãi mãi, vì vậy cho dù biết không có khả năng Tô thị sẽ bỏ qua cho mình, cậu vẫn muốn cầu xin thử một lần.
Quả nhiên, Tô thị chẳng những không hề có ý muốn tha cho cậu mà trái lại vẻ mặt càng thêm dữ tợn, bà ta nắm lấy tóc của cậu giật ngược ra sau, nghiến răng nói: “Đến cả thủ đoạn giả vờ yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/364686/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.