Đám người làm nhìn thấy người vừa lên tiếng là ai lập tức cúi đầu hô to: “Bà lớn.”
Lý thị đi tới liếc nhìn hai tên gia đinh một cái khiến họ sợ hãi cúi gằm mặt xuống, sau đó lại nhìn sang Trương Ai Thống, ánh mắt nhu hòa hơn rất nhiều.
“Có chuyện gì vậy?” Lý thị hỏi Trương Ai Thống.
“Dạ…”
“Bẩm bà, tụi con chỉ nhân lúc rảnh tay trò chuyện vài câu thôi mà cậu Thống xông tới mắng chửi tụi con, còn vu khống tụi con nói xấu cậu ba rồi muốn đuổi tụi con đi nữa, xin bà minh xét.” Một trong hai người đối diện cướp lời nói trước.
Người còn lại cũng nhanh nhảu lên tiếng: “Đúng vậy thưa bà, người trong tiệm đều có thể làm chứng, không ai nghe tụi con nói xấu cậu ba, vậy mà chỉ có cậu Thống nghe được, con nghĩ cậu ấy muốn lập uy với người làm, nhưng như thế thì oan cho tụi con quá, tụi con còn phải nuôi vợ nuôi con nữa, xin bà lớn hãy làm chủ cho tụi con ạ.”
Ông ta vừa nói vừa sục sùi lau nước mắt rồi nhìn quanh, ông ta nghĩ rằng mình nói như vậy sẽ khiến những người làm khác cảm thấy bất bình mà ủng hộ ông ta, bà lớn cũng sẽ xử tội Trương Ai Thống.
Nhưng sự thật hoàn toàn trái ngược, không một ai lên tiếng chỉ trích Trương Ai Thống, ngay cả nhìn ngang ngó dọc cũng không dám, mà sắc mặt của bà lớn lại càng lúc càng khó coi.
“Bà ơi, con không có vu khống cho họ.” Trương Ai Thống vội vàng giải thích.
Lý thị liếc nhìn chú Đực, nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/364648/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.