🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lê Dương Chính gật đầu đồng ý để Trần Minh Du theo mình đến đồng ruộng, hắn không thể làm gắt quá mức, nếu không đeo tội va chạm hoàng tộc trên vai, sau này con đường làm quan của hắn sẽ gặp nhiều rắc rối không cần thiết, huống hồ vị lục hoàng tử này trông có vẻ hồn nhiên hoạt bát không khác gì một đứa trẻ, hắn lại vô thức nghĩ đến Trương Ai Thống cho nên cũng không chấp cậu ta làm gì.

Ba người cùng đi đến đồng ruộng của Lê Dương Chính, do hắn chưa có công danh cho nên chỉ có chín mẫu ruộng tốt và một mẫu đất xấu, chín mẫu ruộng đã cho thuê, chỉ còn một mẫu đất xấu để trống giờ cỏ đã cao hơn đỉnh đầu.

Lê Dương Chính không có ý định cướp đất của nông dân cho nên chỉ đi xem mẫu đất xấu kia, nếu khoai tây có thể tự mọc nơi rừng núi hoang vu chứng tỏ sức sống của nó rất mạnh, không cần phải trồng nơi ruộng đất giàu phù sa như lúa.

“Này, rốt cuộc ngươi đến đây làm gì? Ta còn tưởng ngươi muốn xem bọn tá điền làm ruộng, hóa ra đứng đây nhìn mẫu đất hoang này, ngươi đúng là kỳ lạ thật đấy.” Trần Minh Du không kiên nhẫn cau mày trách móc.

Lê Dương Chính nhìn mặt trời chói lóa trên đỉnh đầu, sau đó nhìn thiếu niên đổ mồ hôi nhễ nhại mà vẫn cố chấp đi theo bên cạnh mình.

“Ngươi đi lấy cái lọng đến đây che nắng cho công tử này đi.” Lê Dương Chính ra lệnh cho thằng Quy.

Đối với trẻ nhỏ, Lê Dương Chính vẫn rất hiền từ lo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/364628/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.