🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật ra vua Định Ưng biết rõ Nhân Lễ không hề chết cháy trong trận hỏa hoạn năm đó, nhưng gã đã muốn đi, ngài ấy cũng không thể giữ, càng không có tư cách giữ, vì vậy ngài ấy mới truyền ra ngoài bảo rằng gã đã chết rồi cho cử hành quốc tang, thực chất chiếc quan tài trong hoàng lăng không hề có xác người, ngài ấy chỉ đang đặt chỗ trước cho mình và gã thôi.1



Trần Minh Du ngập ngừng hỏi: “Ngài định lừa người ta về nhà sao?”



Vua Định Ưng liếc xéo hắn, tức giận mắng: “Cái gì mà lừa? Vợ ta đã bỏ nhà đi lâu như vậy cũng nên trở về rồi.”



Ngài ấy nghiền ngẫm một lúc rồi nói tiếp: “Chắc là vợ ta sẽ ngạc nhiên khi thấy ta vẫn còn khỏe mạnh đây.”



Trần Minh Du cười hề hề nói: “Chưa chắc ai ngạc nhiên hơn ai đâu đức cha à. Thôi, con sẽ giúp ngài lần này, đừng có mà làm người ta đau lòng bỏ đi nữa.”1



Nói xong hắn bỏ chạy mất dạng, vua Định Ưng cười mắng một tiếng rồi lại nhíu mày lẩm bẩm: “Lời thằng nhãi kia vừa nói nghĩa là sao? Ai ngạc nhiên cơ chứ? Hừ, đúng là con khỉ nhỏ thích làm loạn mà.”



Quả nhiên, sau khi nghe tin vua Định Ưng mắc bệnh nặng nằm liệt giường, Nhân Lễ lo lắng đến bật khóc, tức tốc dắt theo con trai tiến cung ngay trong ngày.



Nhân Lễ nhìn điện Tâm Định được tu sửa lại không khác gì lúc gã ở, trong lòng uất nghẹn không thôi, đây là ý của bệ hạ ư? Ngài ấy thật sự nhớ kỹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/1873680/chuong-144.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.