🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đại Lịch năm thứ mười bốn, cảng biển đầu tiên của Đại Lịch được xây dựng xong, thứ sử Tây Châu Lê Dương Chính được sách phong làm Chính Quân Thiếu Úy dẫn đoàn thuyền lớn tiến thẳng về phía Tây, một mảnh đất xa xôi và kỳ bí với sứ mệnh đem lại cho đất nước những nguồn tài nguyên vô tận, đồng thời mở mang tầm nhìn phát triển non sông.1



Hai năm trước, Trương Ai Thống sinh cho Lê Dương Chính một bé trai kháu khỉnh, bây giờ trong bụng của cậu lại có thêm đứa nữa, ba cha con đứng phía trước phủ thái sư chuẩn bị tiễn chồng lên xe ngựa đi ra bến cảng.1



Lê Dương Chính vuốt ve gò má no đủ của cậu, nói: “Chuyến này đi không biết ngày về, ta không thể ở bên cạnh mình lúc sinh rồi, thiệt thòi cho mình quá.”’



Trương Ai Thống dịu ngoan cọ gò má vào lòng bàn tay của hắn, đáp: “Mình đừng nói vậy, em ở nhà có cha mẹ chăm sóc, không thiệt thòi gì đâu mà.”



Sau đó cậu đưa cho hắn một cái túi thơm rồi nói tiếp: “Đây là túi thơm chính tay em may, bên trong có một lá bùa bình an, chuyến này đường xá xa xôi, mình nhớ giữ gìn sức khỏe sớm ngày trở về bên em và các con nghe mình.”



Lê Dương Chính kéo cậu lại gần rồi đặt lên trán cậu một nụ hôn, sau đó bể bổng thằng nhãi con đã mở to mắt nhìn mình nãy giờ lên, nói: “Phụ thân sẽ vắng nhà một thời gian, con sẽ trở thành trụ cột tạm thời trong phủ, vì thế trọng trách của con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ta-cam-thay-chinh-minh-that-ngon-mieng/1873678/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sống Lại, Ta Cảm Thấy Chính Mình Thật Ngon Miệng
Chương 142: Kết Thúc (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.