Triệu Ngạn Kiều thế nào cũng không nghĩ đến vừa đến cửa công ty vậy mà lại thấy mấy chị dâu đã nhiều năm không gặp của cô.
Dựa vào trí nhớ của thân thể này, Triệu Ngạn Kiều biết hóa ra cô vẫn đang ở thành phố, chẳng qua là từ khu công nhân ở Thành Tây đi tới khu biệtthự ở Thành Đông. Thời không giống nhau, thành phố giống nhau, ngay cảthời gian cũng giống nhau, chỉ khác là thân thể của cô bị thay đổi màchẳng hiểu tại sao.
Cô không kịp đợi đến sáng thứ hai đã vội vã chạytới công ty, hi vọng biết được rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, không nghĩtới lại nhìn thấy một màn khó coi như thế này.
“Tôi nói cho cácngười biết, người là chết ở công ty! Các người phải bồi thường! Chúngtôi là nói có lý lẽ!” Chị dâu cả luôn chua ngoa chỉ tay vào mũi của quản lí lớn tiếng quát to, vẻ mặt dối trá vặn vẹo, hình dáng hung dữ.
“Đúng! Nhất định phải bồi thường! Còn có sổ tiết kiệm và phòng ở khi còn sốngcủa Triệu Ngạn Kiều, tất cả đều giao cho chúng tôi, chúng tôi là ngườithân của cô ấy, có quyền nhận lại mọi thứ của cô ấy!” Chị dâu thứ haicũng không chịu yếu thế, giống như chị dâu cả la lối om sòm, không biếtmất mặt chút nào.
Thì ra cô đã chết, là mệt chết. Trước mắt Triệu Ngạn Kiều biến thành màu đen một hồi. Tử vong, trước đây, cô cảm thấyhai chữ này cách cô rất xa, thậm chí cô chưa hề nghĩ tới. Thế nhưng bâygiờ, cô đang đứng ở đám người xung quanh nghe người khác nói cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-sinh-em-be/125425/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.