Tay chân cô bị trói chặt, không có khả năng đánh trả, Lý Vân Trân hàng năm làm việc nhà nông, dáng người tuy gầy nhưng cả người đều có sức lực. Cho dù tay chân cô không bị trói cũng đánh không lại được Lý Vân Trân. Mà dù cho cô có đánh được Lý Vân Trân thì cũng không thể chạy ra khỏi thôn này được. Người ở thôn này đối với việc mua vợ đã là chuyện thường ngày, nhìn đã quen. Vợ nhà ai muốn chạy thậm chí toàn thôn đều sẽ đi ra hỗ trợ truy bắt, sau đó đánh gãy chân cô gái đó, dùng những phương pháp tàn nhẫn tra tấn cô ấy để cô ấy không thể chạy được cũng không lại dám chạy đi.
Nơi này không khí trong lành, mặt trời đang tỏa sáng, nhưng ở trong mắt Tô Tần, nơi này là địa ngục trần gian, trong không khí quẩn quanh hơi thở tà ác đến kinh tởm. Địa phương lạc hậu thường có phong cảnh xinh đẹp, cũng xuất hiện dân chúng gian hiểm, xảo trá. cô bị đẩy ngã xuống đất, xương khớp cả người đau như bị đánh gãy tới nơi. Trong sân, có các loại rau như hẹ, rau cần tây, rau mùi tây mà Lý Vân Trân trồng. Ngửi thấy mùi rau cần tây, Tô Tần cả người đều khó chịu, nhưng trong đầu cô lại nảy ra phương án tự cứu mình, mà rau cần tây trở thành cọng rơm cứu mạng của cô.
Trương Tinh là một người luôn lo sợ bị bệnh, hắn sẽ không thể chịu đựng được khi có người vợ bị bệnh và cô có thể lợi dụng bệnh dị ứng của mình để mình bị nổi mề đay. Kiếp trước, khi cô nói cho mẹ con Trương Tinh mình bị dị ứng rau cần tây, mẹ con Trương Tinh không tin, bắt buộc cô phải ăn, vì dị ứng cô bị nổi mề đay. Lúc ấy Trương Tinh còn nghi ngờ cô bị bệnh truyền nhiễm, còn tính lại bán cô cho người khác. Làm sao cô có thể chịu nổi nỗi thống khổ bị bán trao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-sau-khi-bi-bat-coc/194499/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.