Con gấu lười biếng nhấc những bước chân nặng nề, chậm chạp tiến về phía trước. Tuyết Linh đang nằm ngửa trên lưng con gấu có hình dáng của 1 cô gái nhỏ, khoảng 13 – 14 tuổi. Nếu không kể đến màu sắc cơ thể là màu lam nửa trong suốt, thì Tuyết Linh không khác gì nhân loại. Tỉ lệ cơ thể và các bộ phận cũng không khác gì. Cô bé vừa vuốt ve vừa nói:
- A Bảo, ngươi nghĩ liệu lần này chúng ta trốn được bao lâu?
- Grào.....
- Sao? Ít vậy thôi à? Chán vậy? Ước gì ta có thể đi xa thật là xa, lên phía Bắc ấm áp.
- Grào.....
- Ta biết. Rời khỏi phong ấn thì ta chẳng sống được bao lâu. Nhưng đó là ước mơ của ta, khao khát 1 đời của ta. Sẽ có 1 ngày ta phá cái phong ấn đó, rồi đường hoàng khám phá thế giới này.
- Grào....
- Tất nhiên sẽ mang ngươi đi cùng rồi. Hihi. Á...
- Grào....
Mặt tuyết bỗng nhiên sụp xuống khiến cô bé Tuyết Linh và con gấu trắng đột nhiên bị ngã. Cô bé Tuyết Linh ngồi dậy xoa xoa cái mông, con gấu trắng A Bảo cũng đã đứng dậy, di chuyển tới chỗ cô bé, liếm lên mặt cô như hỏi thăm. Cô bé ôm cổ con gấu rồi trèo lại lên lưng nó, nhìn xung quanh rồi nói:
- Hết hồn ha! A có 1 cái động nè, đi vào đi A Bảo. Biết đâu lại nhặt được bảo vật. Haha, nhanh lên A Bảo.
- Grào...
Nhưng A Bảo vẫn đứng yên, ánh mắt nhìn về phía của hang băng mà cô bé vừa phát hiện mang đầy vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-roi-thi-phai-lam-sao/1457223/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.