Trúc vẫn đang hí húi nấu nướng. Có lẽ vì hơi nóng từ bếp toả ra mà mặt cô hồng lên. Cô biết Long đang nhìn mình, nhưng cũng không dám nói gì. Phần vì ngại do vừa bị Long “tập kích” bất ngờ, phần vì cô chỉ là gia nhân, không có quyền ý kiến.
Long nhìn Trúc hí húi nấu nướng, nhớ Nguyệt nên tâm trí tạm thời quên cơn đói. Nhưng dạ dày thì không có quên biểu tình. Nó kêu “Ọt” 1 cái rõ vang. Khiến cho Trúc cũng nghe thấy, giật mình ngượng ngùng quay lại, miệng nói gấp:
- Xin thiếu gia đợi thêm chút nữa là ăn được rồi ạ.
Xong rồi lại quay người lại. Trông rất là đáng yêu. “Không biết có phải tại mình hay không mà hình như... cô bé này đang xấu hổ? Ai có ăn thịt cô đâu mà xấu hổ? Nhưng nghĩ lại thì nãy cũng hơi nhục thật. Sao lại có thể nhận nhầm là mẹ được nhỉ?” Nghĩ đến đây, hắn quan sát Trúc 1 vòng từ dưới lên trên, từ trên xuống dưới, cố tìm điểm giống nhau giữa cô và mẹ hắn. Ngoài chiều cao như nhau, eo nhỏ như nhau, tóc búi giống nhau ra thì hắn khôn tìm được điểm nào khác. Chỉ khác là vòng ba của Trúc hơi nhỏ hơn mẹ hắn.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của sắc lang đang tăm tia mình từ phía sau, Trúc càng đỏ mặt hơn. Còn Long thì không biết, hắn vẫn vô tư mà đánh giá. Trúc đang không biết làm thế nào. Dù không nhìn thấy, nhưng cái cảm giác có người nhìn chằm chằm vào bản thân, khiến cô không tài nào mà đứng yên được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-roi-thi-phai-lam-sao/1457199/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.