“Mày là ông ai!? Đừng uống chút rượu liền mượn rượu giả khùng, mau lên giường mà ngủ đi.” Lý Vũ Xương lúc này từ đông phòng đi ra, mặt sa sầm phát uy phong đương gia nghiêm mặt giáo huấn con trai.
Ngô Chi Lan dìu hắn lên giường, Thôi Ngọc Phương biết rõ tính thối kia của chồng, khi uông rượu liền không có bao nhiêu lý trí, nếu cãi lại hai người nhất định sẽ gây gổ đi lên. Mặc dù rất tức giận nhưng vẫn cứng rắn đè xuống ngọn lửa, xoay người lại đem mặt hướng vách tường không nhìn đến hắn.
Lý Đại Trung ngược lại thực uống quá nhiều, trong miệng hùng hùng hổ hổ nằm xuống không quá hai phút liền ngủ mất.
“Ngọc Phượng, nó uống nhiều rượu quá lỡ miệng, con cũng đừng để trong lòng.” Ngô Chi Lan sợ Thôi Ngọc Phượng tâm tình không tốt khuyên nhủ.
|||Màn Thầu Mốc – Diễn đàn Lê Quý Đôn.|||
“Con biết rồi mẹ, mẹ về đi” Thôi Ngọc Phượng không quay đầu lại, thanh âm nghe có chút khó chịu.
Ngo Chi Lan âm thầm thở dài, đều là phụ nữ còn không hiểu tâm tư của nhau sao!? Lúc này vừa mới sinh con xong liền nghe chồng oán giận không có sinh con trai, đặt vào vị trí của ai đều cảm thấy không dễ chịu gì. Chỉ là nói sao cũng là con trai mình, bà có thể nói gì đây!?
Lý Yến đứng ở cửa nhìn mẹ cô, thật muốn nhào lên túm cái lão cha cặn bã kia của mình đè vào trong nước đá làm cho cái đầu ông ta tỉnh lại một chút. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ trong lúc tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-nhung-nam-1986/25543/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.