Nhìn hai chiếc hỏa muỗng được ăn hơn phân nửa rồi, lúc này Lý Yến cảm thấy không xê xích gì nhiều, liền ngồi bên cạnh phía trong giường đất lẩm nhẩm, hướng về phía Lý Vũ Xương nói: “Ông nội, cháu nghe bà nội thường xuyên nói trước kia ông thường xuyên lên núi săn bắt xuống chút ít thú hoang để ăn, sao bây giờ không đi vậy, có phải là lớn tuổi đi không nổi không??”.
“Ai nói, ta chính là chỉ không muốn đi, nếu như đi nhất định có thể bắt được thú hoang.”
“Có thể đi, tuổi bao lớn rồi cũng còn có khả năng kia, ông cũng đừng có mà mạnh miệng.” Ngô Chi Lan ăn xong một miếng hỏa muỗng cuối cùng, lau miếng tính bước xuống đất.
“Bà nội ơi, bà cũng đừng nên xem thường ông nội, hiện tại ông nội cháu thân thể rất tốt, thanh niên trẻ tuổi cũng không lại, đi lên núi còn không phải là một chuyện nhẹ nhàng sao.”
Ngô Chi Lan vừa tính bước đi liền dừng lại, hoài nghi nhìn về phía Lý Yến: “Con nhóc nhà ngươi hôm nay như thế nào lạ như vậy, còn biết lựa lời xuôi tai, có phải là có chuyện gì hay không, mau nói nhanh đi.”
Lý Yến cười hắc hắc: “Vẫn là bà nội thông minh nhất, cái gì cũng không qua được hỏa nhãn kim tinh của người nha. Ông nội, bà nội, cháu nói cho hai người biết nha, cháu nghe trong lớp có một bạn học nói, dượng hắn bán da kiếm rất nhiều tiền, cháu nghĩ ông nội hằn sẽ lên núi săn bắt, nếu có thể bắt một ít thú hoang, nhân tiện lột da xuống bán kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-nhung-nam-1986/25536/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.