Chương trước
Chương sau
Edit: LenNiNi
Tâm tình Tố Y giờ khắc này sát định rất tốt, ngay cả khi Lâm Tử Mặc gọi mình là Trình học muội cũng không hề khó chịu trong lòng. Hai con mắt cười híp lại, giống như mèo trộm được thịt.
“Lâm học trưởng, vậy chờ anh liên lạc xong liền gọi điện thoại cho tôi nha. Tôi trước hết không quấy rầy anh nữa, 88!” [tác giả để vậy =,= cũng ko hiểu 88 là quái gì hết]
Tố Y cúp điện thoại, tung tăng vào trong ký túc xá.
Lâm Tử Mặc nhìn điện thoại bị cúp máy, bỗng nhiên liền bật cười: Thật đúng là càng ngày càng không khách khí. Trước kia thời điểm muốn cúp điện thoại, luôn là đâu ra đấy nói một tiếng "Lâm sư huynh, gặp lại!" bây giờ lại sẽ dí dỏm nói 88. Không thể chối, loại cảm giác này cũng không tệ lắm! [lại 88 =;=]
Lâm Tử Mặc bình phục một chút ưu tư, tìm được số điện thoại cảu Lâm Hướng Văn liền gọi”Chú, ta có người bạn muốn chế tạo mấy bài nhạc đệm ca khúc,Dùng một thiết bị của công ty với Vương Giám đốc.Ồ, đúng rồi, ngày kia sẽ sử dụng cho bạn, tôi nói rồi, là làm miễn phí. “
“Anh!Khi nào tôi từng làm gì đó miễn phí.Tôi là người làm ăn.Người làm ăn. Anh có hiểu không?Là làm gì cũng phải kiếm tiền kinh doanh. Hơn nữa anh còn dám muốn Vương tổng giam!!!!Anh biết tôi một phút cho hắn ra bao nhiêu tiền lương không?Anh....” Chung Hướng Văn chợt đứng dậy, nhìn vào điện thoại gầm với hầm hừ.
“Tôi vẫn nghĩ, trưa mai muốn về thăm ông nội!” Lâm Tử Mặc không đợi Lâm Hướng Văn gào xong lại nói tiếp.
“Ngươi biết... Ta... Ngươi... Ngươi lại cho ta tới một bộ này! Ngươi cá thằng nhóc con, ngươi lại tới uy hiếp ta!” Lâm Hướng Văn mặt đầy bi phẫn.
“Ngươi có thể đi cùng ba ngươi tố cáo, nói ta khi dễ ngươi!” Lâm Tử Mặc bình tĩnh lại bổ cho Lâm Hướng Văn một đao.
Lâm Hướng Văn suýt nữa hộc máu! Thật vất vả mới đè xuống ưu tư “Ta biết! Ta sẽ để cho Vương tổng giam ngày mốt ở công ty chờ ngươi!” Qua sau mấy giây lại lắp bắp hỏi: “Tử Mặc a! Vậy ngươi trưa mai?” có hay không về nhà, câu sau ông không dám nói.
“Nga, ta nhớ ra rồi, ta trưa mai còn có việc, có thể không thời gian trở về nhìn ông nội được.” Lâm Tử Mặc nhếch môi nói.
“Nga, vậy thì tốt, vậy thì tốt! bạn bè ngươi muốn chế tạo ca khúc gì a?” Lâm Vướng Văn thở dài nhẹ nhõm.
“Không cần chú quan tâm, chẳng qua cô ấy muốn làm ba bản nhạc đệm, lời bài hát tự cô ấy viết!”
Lúc này Lâm Tử Mặc ngược lại không có nữa cố ý chọc tức Lâm Hướng Văn nữa, chẳng qua là nên giấu giếm hay là một chút đều không nói.
“Vậy ngươi làm gì nếu không phải là Vương tổng giam không được a! Tùy tiện tìm một người chế tạo nhạc đệm là được rồi. Đây không phải là dùng không đúng chỗ à!” Lâm Hướng Văn lịch sự dò hỏi.
“Không có gì, muốn Vương tổng giam chỉ là muốn tức ngươi chơi!”
Lâm Tử Mặc cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ Lâm Hướng Văn đầy mặt bực tức ra sau [quá ác ^^]
“Ngươi! Tính, ta là trưởng bối không cùng ngươi so đo. Ngày mốt mang bạn ngươi trực tiếp đi công ty tìm lão Viên đi, mấy ngày nay chỉ có hắn là rãnh rỗi thôi.”
Lâm Hướng Văn biết mình không chiếm được tiện nghi gì ở chỗ tên nhóc Lâm Tử Mặc này, đã buông tha phản kháng. =))
“ Được, vậy ta liền cúp máy trước. Còn có việc phải làm!”
Lâm Hướng Văn nhìn điện thoại tắt ngúm, thiếu chút nữa trào máu! Ngươi có chuyện bận rộn? Ngươi có chuyện bận rộn mà nảy giờ còn thời gian gọi điện thoại chọc tức ta chơi? Ngươi có chuyện bận rộn mà còn bởi vì một chuyện nhỏ, dùng lời nói chọc tức ta như vậy??
Quá vô sỉ! Khi dễ ta, còn giựt giây ta tìm lão gia tử cáo trạng, ngươi chẳng lẽ không biết ta thật có đi tố cáo, chịu khổ chỉ có thể là mình sao! [*chết cười* ức hiếp sứng đáng mà ~]
Lâm Tử Mặc lại goi điện thoại cho Tố Y, suy nghĩ một chút vẫn là không gọi nữa. Chẳng qua là gửi cho Tố Y một tin nhắn, báo cho Tố Y biết chuyện đã làm xong, chờ sáng ngày mốt mang cô đi chế tạo nhạc đệm.
Lúc Tố Y nhìn thấy tin nhắn ngắn, đã ở thư viện chiến đấu với khuông nhạc. Phải nắm chặc thời gian đem 3 bài hát của biên khúc viết ra được. Đến thời điểm làm nhạc đệm, mình ngay cả lời bài hát đều không chuẩn bị xong, thế nào cũng bị chê cười.
Mà Lâm Tử Mặc thì ở buổi tối ngày thứ hai trở về nhà cũ một chuyến. Cùng ông nội nói về phương thức liên lạc,sau đó cả đêm quay trở về trường học.
Đúng như dự đoán, ở trên đường nhận được đoạt mệnh liên hoàn CALL của Lâm Hướng Văn.
“Lâm Tử Mặc, ngươi, cái tên lường gạt này! Ngươi không phải đáp ứng ta hôm nay không trở về nhà cũ sao? Lão gia tử kia làm sao biết địa chỉ gọi điện thoại cho ta?” Điện thoại vừa mới nghe, Lâm Hướng Văn liền thở hổn hển lên án.
“Ta không lừa gạt ngươi a, ta buổi trưa quả thật chưa có trở về đi. Hứa với ngươi ta đã làm được.” Lâm Tử Mặc ở trong xe nghe điện thoại, bình tĩnh trả lời.
“...”
Lâm Hướng Văn ngay cả mắng đều mắng không ra ngoài! =))
“Ta chỉ đáp ứng ngươi buổi trưa không trở về nhà, nhưng tối về nhà cũng không tính là lừa gạt ngươi đi!”
“Coi là ngươi thông minh!” Lâm Hướng Văn tắt điện thoại đi, phiền não gãi đầu một cái phát.
Tiểu tử thúi không biết cùng lão gia tử nói cái gì, lão gia tử cầm điện thoại lên chính là không ngừng giáo huấn, chờ ta trở về không bị lão gia tử dạy dỗ 3 ngày, cũng đừng nghĩ có thể ra cửa.
Lâm Tử Mặc mở máy phát nhạc, bên trong xe vang một bản nhạc dương cầm nhẹ nhàng như lưu thuỷ. Nhếch miệng, ngón tay gõ theo từng nhịp trên tay láy, cũng cho thấy tâm tình hắn giờ khắc này rất tốt.
Buổi sáng không tới 8 giờ, Tố Y liền nhận được điện thoại cảu Lâm Tử Mặc goi đến. Hướng về phía gương tùy ý vén một ít tóc ra sau tai, luống cuống tay chân đem khung nhạc nhét vào trong balo nhỏ. Một tay túi xách, một tay nắm lên một cái áo khoác liền hướng cửa trường học nhanh chóng xuất phát.
Xa xa liền thấy xe Lâm Tử Mặc đậu ở cửa trường học. Tố Y chạy tới kéo cửa xe ra liền ngồi vào chỗ ghế phụ lái.
“Làm sao lại gấp gáp như vậy! Ăn sáng rồi sao?” Lâm Tử Mặc nhìn Tố Y thở hổn hển quan tâm hỏi.
“Ăn rồi! Tôi đây không phải là sợ Lâm học trưởng chờ lâu sao! Hơn nữa đi công ty giải trí, tôi còn thật mong đợi, muốn vội vàng đi xem một chút! Lâm học trưởng đã ăn sáng chưa?”
“Tôi cũng ăn rồi. Vậy chúng ta bây giờ liền trực tiếp đi thôi!” Lâm Tử Mặc dừng lại một chút mới hỏi tiếp: “Em mới vừa nói đối với công ty giải trí thật mong đợi, là thuần túy đối với cái đó nghề tò mò, hay là muốn vào showbiz chứ?”
“Thật tò mò, chính là muốn đi xem! Nếu tôi muốn vào showbiz sẽ trả lời anh, sẽ trở thành lập phòng làm việc của mình, ta cho tới bây giờ chưa từng nghĩ phải làm người khác công ty ký hợp đồng nghệ sĩ!”
:leuleu: đủ nhá!
Lâm Tử Mặc kinh ngạc nhìn Tố Y một cái,“ em có biết một mình ở ngoài, thành lập studio có bao nhiêu khó khăn sao? Trước không nói em có hay không cho ra tác phẩm, liền nói tác phẩm sau này có rồi, truyền thông tuyên truyền cùng đường giây tiêu thụ giải quyết như thế nào?”
“Cái này hả, đến lúc đó tìm công ty giải trí hợp tác. lợi dụng con đường tuyền truyền của họ để tiêu thụ sản phẩm!chỉ cần tác phẩm tốt, không lo không tìm được đối tượng hợp tác!” Tố Y nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh nói.
Lâm Tử Mặc cười một tiếng, cũng không nói gì nữa.
“Lâm học trưởng, ngươi chú bên kia có nói chi phí làm nhạc đệm là bao nhiêu không? Vậy đến lúc đó tôi trả bao nhiêu tiền mới đúng a?” Tố Y nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Mặc.
“Miễn phí!” Lâm Tử Mặc bất giác nhếch môi “Tôi đã cùng chú ấy nói là tôi phải dùng dụng cụ.”
“Vậy tôi nên đưa anh bao nhiêu tiền vậy? Anh đã giúp tôi nhiều như vậy, tôi không thể chiếm tiện nghi anh mãi được!” Tố Y hỏi tiếp.
“Thật không có bao nhiêu tiền, nếu em áy náy, vậy thì cứ mời anh một bừa thịnh soạn là được!” Lâm Tử Mặc cười nói.
“ Được, vậy cơm trưa cùng cơm tối mấy ngày nay của anh tôi điều chi trả hết! Muốn ăn gì cứ việc gọi.”
Tố Y sau khi suy nghĩ một chút, nhìn đã đến nơi, ai! Nợ nhân tình thật là khó khăn a!
“Đến!” Xe ngừng lại trước một toà cao ốc 12 tầng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.