Editor: demcodon
Sau khi Thôi Hương Như trở về từ nhà máy của Thẩm Dạng, đôi mắt vẫn còn trong trạng thái sưng đỏ. Sở Từ vừa thấy thì sửng sốt, còn tưởng rằng Thẩm Dạng dựa vào uống rượu say giở thói lưu manh. Nàng lập tức tức giận đến mức muốn đi bắt người dạy dỗ. Nếu không phải Thôi Hương Như ngăn cản nhanh chỉ sợ đã không thấy bóng dáng của Sở Từ.
"Thẩm Dạng này cũng không phải người tốt, uổng cho em kêu anh ta một tiếng anh, không ngờ anh ta dám cạy góc tường của em..." Sở Từ tức giận đến mức run rẩy, vừa mở miệng lại mắng mấy câu thô tục.
Thôi Hương Như không nói nên lời nhanh chóng che miệng nàng lại: "Không có chuyện đó, chị và anh ta chỉ nói chuyện mấy câu thôi. Anh Thẩm là người đàng hoàng, sao có thể làm ra loại chuyện này chứ? Hơn nữa em cũng không phải đàn ông, làm sao chị lại thành góc tường của em thế? Đừng nói bậy."
Cô nói xong lại cảm thấy buồn cười. Nếu Sở Từ là đàn ông, dù cô cho không cũng phải nghĩ cách gả cho. Dù sao ở chỗ nào còn có người đàn ông tốt như vậy chứ?
"Nói chuyện mấy câu mà mắt của chị có thể sưng thành như vậy à? Mặc dù em không thích khóc, nhưng vẫn biết được khi không xúc động và không tức giận thì đôi mắt sẽ không dễ dàng sưng như vậy." Sở Từ khẽ hừ một tiếng.
"Anh ta thật sự không có bắt mặt chị..." Mặt Thôi Hương Như không chút thay đổi nói: "Lúc đó còn có cậu nhóc phụ bếp ở bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mang-theo-khong-gian-quan-the-dung-xang-bay/1186275/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.