Editor: demcodon
Nhìn thấy vẻ mặt tự trách của Thôi Hương Như, Thẩm Dạng cũng không có lên tiếng an ủi mà cười khẽ một tiếng, hiển nhiên cảm thấy mặc dù lần này cô miễn cưỡng không bị lừa. Nhưng chỗ cần cải thiện vẫn còn rất nhiều.
Với cách làm người của Sở Từ, đối xử với Thôi Hương Như hiển nhiên là chân thành. Cho dù tương lai có tiền đồ rất tốt, chỉ sợ cũng đối xử với Thôi Hương Như cũng giống như trước kia. Đến lúc đó, nếu như Thôi Hương Như còn giống như bây giờ sẽ không phải phúc mà là họa.
Thân thiện và ôn hòa quả thật là một chuyện tốt. Thậm chí trên đời này có rất ít người có thể giữ được tấm lòng chân thành với người khác giống như Thôi Hương Như. Nhưng một người như vậy chỉ thích hợp ở nhà từ xa ngắm nhìn, vĩnh viễn không thích hợp làm bạn đồng hành. Đặc biệt là người có cá tính như Sở Từ, bất luận đến chỗ nào cũng phải làm mất lòng mọi người. Nếu Thôi Hương Như không trưởng thành thì đó sẽ là điểm yếu lớn nhất của Sở Từ.
Thẩm Dạng không cảm thấy Sở Từ sẽ co đầu rút cổ ở trong Phúc Duyên Đài nho nhỏ kia cả đời. Quán ăn này kinh doanh tốt, nhưng Sở Từ chưa bao giờ đi ra ngoài. Phải biết rằng, một thành phố lớn như thủ đô sẽ là chiến trường chính trong tương lai. Mà một huyện Y Thủy nho nhỏ này đã quá chậm để thực hiện cả ý tưởng lẫn kinh tế, sớm muộn gì cũng có một ngày Sở Từ nhất định sẽ cảm thấy chán.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mang-theo-khong-gian-quan-the-dung-xang-bay/1186272/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.